Bình Nhi như phát điên, Trương Gia ngôn đẩy cô vào ghế ngồi, gắp đồ ăn vào bát cô như thể là một người bạn trai thật sự. Ba cô cảm thấy rất vui vẻ, câu nào ra khỏi miệng cũng mượt mà đẩy thuyền:
"Tiểu Trương thật sự rất tốt, hiền lành ngoan ngoãn, còn biết nấu ăn, không như cái cậu Lý... Lý gì đó, mặt lạnh như tiền."
Trương Gia Ngôn cười tươi, hai mắt cong lên: "Dạ, chỉ cần là Bình Nhi muốn, dù là lên núi đao hay xuống chảo dầu đều được."
Bình Nhi tay chân run rẩy, đầu óc choáng váng, sự thật này một chút cũng không chấp nhận được, cô tự cấu nhẹ tay mình để xem đây là hiện thực hay giấc mơ, cô ngớ cả người miệng cũng đơ cứng: "Ba... Con... Anh ta..."
Trương Gia Ngôn vội đút một miếng thịt lớn vào miệng cô, quay sang nói chặn trước: "Chắc Bình Nhi vẫn còn giận con. Không sao ba đừng lo lắng."
Bình Nhi không chịu được nữa, đập mạnh tay xuống bàn khiến ba cô giật mình, cô không kiêng nể mà túm lấy cổ áo Trương Gia Ngôn lôi ra sân, ba cô cứ ngỡ chuyện cãi nhau thường tình cả đôi trẻ nên cũng không truy cứu. Trương Gia Ngôn hai tay đút túi, phong nhã nhìn cô.
Bình Nhi gằn từng chữ: "Anh Trương, ngoại trừ làm đối tác với đơn vị tôi đang công tác, thì tôi với anh không có mối quan hệ riêng tư nào hết."
"Nhưng với Louis thì có." – Trương Gia Ngôn nhấn mạnh thanh âm trong câu nói. Bình Nhi phút chốc đứng hình, không biết phản ứng thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-sep-lua-em/3352056/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.