Mộng Dao cười, hỏi Bình Nhi: "Sếp Lý đó khó tính vậy, có ăn hiếp cậu không?"
"Không, tớ hơi sợ anh ấy, mà phải nói trong công ty ai cũng sợ không riêng gì tớ... Và có chút ngưỡng mộ, anh ấy khiến tớ có cảm giác tin tưởng."
Hiện tại Bình Nhi rất thoải mái, không có rắc rối trong tình yêu, không có sự ràng buộc của mối hệ, không có áp lực của tương lai. Lý Lập Thành và cô bầu bạn với nhau như thế, không ép buộc bất cứ điều gì, Bình Nhi rất hài lòng với trạng thái này.
Mộng Dao chậc lưỡi nói: "Tiêu rồi, trước đây cậu ngây thơ lắm, lần này thì khác rồi."
Sáng thứ hai, Bình Nhi vừa lên đến văn phòng công ty thi Tần Tiếu chạy đến "A, cuối cùng chị cũng tới rồi", trong lòng Bình Nhi hồi hộp: "Có chuyện gì hả?"
Khi đến bàn làm việc Bình Nhi mới thấy một đóa hoa hồng champagne lớn đặt ngay ngắn làm cả văn phòng bừng sáng. Hương hoa ngập tràn, mùi thơm tao nhã dễ chịu phảng phất trong không khí. "Chẳng lẽ là Lý Lập Thành?", ý nghĩ trong đầu đột nhiên đến với Bình Nhi, trái tim cô đập nhanh nhưng lập tức phủ nhận, không có lý do gì Lý Lập Thành bỗng dưng hành động bất thường như vậy.
Bình Nhi không nghĩ đến nó nữa, chuyển bó hoa sang một góc, không muốn quá bắt mắt gây sự chú ý, cô quay qua hỏi Tần Tiếu: "Em có thấy ai gửi cho chị không?"
Tần Tiếu mang cho cô một chiếc bình và nói: "Em thấy nó ở quầy lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-sep-lua-em/3352029/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.