Bình Nhi dù sao cũng không đồng ý với Lý Lập Thành nhưng vẫn không phủ nhận. Lý Lập Thành yêu cầu cô quay lại và suy nghĩ về việc này. Bình Nhi rất mơ hồ, đêm về nhà cứ trằn trọc mãi không ngủ được, cứ nghĩ nghĩ đi nghĩ lại mãi.
Mấy ngày nay Bình Nhi đi làm với đôi mắt thâm quầng như gấu trúc, cả người thiếu đi sức sống, thoạt nhìn trạng thái không được tốt, Thiệu Duy còn tưởng rằng gần đây cô được giao quá nhiều việc. Tối hôm đó, Bình Nhi đi cùng với người bạn Mộng Dao của mình ăn tối ở tòa nhà gần văn phòng, thời tiết hơi lạnh rất thích hợp để ăn lẩu.
Cả hai đều mặc đồ phong cách công sở tao nhã, thanh lịch. Mộng Dao là bạn đại học của Bình Nhi, hai người đã là bạn nhiều năm và hiểu nhau rất rõ. Mộng Dao là nhân sự ở một công ty khác gần đó, công việc của Mộng Dao nhàn nhã hơn Bình Nhi rất nhiều.
"Gần đây cậu có chuyện gì hả?" - Mộng Dao nhìn Bình Nhi như nhìn một động vật lạ, "Tớ luôn ghen tị với làn da và đôi mắt to của cậu, sao bây giờ trước mặt tớ là một cô gái không có sức sống vậy?"
Bình Nhi trả lời: "Tớ gặp áp lực công việc."
"Cậu đừng làm việc nhiều như vậy, công việc là vô tận mà, cậu làm thế nào cũng không hoàn hảo được đâu?"
Mộng Dao hiểu rõ tính cách của Bình Nhi, cô là một người có mục tiêu riêng kể từ khi học đại học, Bình Nhi là một cô bé thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-sep-lua-em/3352018/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.