Dịch giả: Xanh trời xanh nước
Lâm Tiểu Uyển ngẩn ngơ:
- Đi về nơi đó?
- Trở lại nơi ta tới, nơi tinh không rực sáng.
Ánh mắt người trẻ tuổi áo trắng hướng về tinh không vô tận trên đỉnh đầu.
- Tiến vào tinh không! Sư tôn, ngài muốn tiến vào tinh không?!
Toàn bộ tinh thần và thể xác Lâm Tiểu Uyển đều run rẩy:
- Vì sao trong vòng trăm ngày nhất định phải trở về?
Từ xưa tới nay, dám can đảm tiến vào tinh không, bất cứ ai cũng đều là đại năng tuyệt thế độ phá Thiên kiếp lần thứ năm, thứ sáu. Những đại năng như vậy sở hữu thần thông, pháp bảo mà người tu đạo bình thường khó mà tưởng tượng được. Cho dù như vậy, từ trước đến giờ vẫn có vô số đại năng tuyệt thế chết trong tinh không. Huống chi, Lâm Tiểu Uyển biết sư tôn của mình đã quên hết tất cả quá khứ, ngay cả mình tới từ nơi nào cũng không biết, vạn nhất lạc trong tinh không, cuối cùng chỉ có kết cục là hao hết chân nguyên mà chết.
- Ta không nghĩ ra, nhưng hình như có việc vô cùng cần thiết, ảnh hưởng lớn tới tính mạng của người quan trọng nhất đối với ta, người đó đang chờ ta trở về, hơn nữa thời gian chỉ có trăm ngày.
- Sư tôn... người quan trọng nhất với ngài là đạo lữ của ngài sao?
- Hẳn là đạo lữ của ta, đôi khi dường như ta có thể trông thấy dung nhan của nàng, nhưng cuối cùng lại chỉ nhìn thấy một cái bóng màu trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-phu/3273141/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.