Dịch giả: Xanh trời xanh nước
Lạc Bắc cười châm biếm hỏi lại Hoàng Vô Thần:
- Lẽ nào là vì cái gọi là quyền thế? Làm một người cô độc cao cao tại thượng?
Sắc mặt của Hoàng Vô Thần lạnh lùng, trầm mặc một hồi rồi cười lạnh nói:
- Lạc Bắc, Huyền Vô Thượng, các ngươi đến cũng không ít nhưng ta chỉ cảm thấy từ nay về sau ta không có đối thủ nào, cho nên mới nói nhiều với các ngươi như vậy. Lẽ nào các ngươi cho rằng có thể giết chết ta sao?
- Ta biết ngươi định dựa vào cái gì.
Huyền Vô Thượng cũng lẳng lặng nhìn Hoàng Vô Thần:
- Trận chiến ở Côn Luân trước kia, một sơn chủ của Thiên Lan Hư Không chúng ta đã mất tích. Trên người y có một viên Phạm Thiên Tinh, ta nghĩ viên Phạm Thiên Tinh này có lẽ đã rơi vào tay ngươi. Như vậy lúc này, dù chúng ta có giết ngươi một lần, ngươi vẫn còn có thể dựa vào uy năng của Phạm Thiên Tinh mà sống lại. Mặc dù Phạm Thiên Tinh chỉ có thể khiến ngươi phục hồi đến trạng thái hiện giờ nhưng với thực lực hiện tại của ngươi, tương đương với hai mạng, giết chết bọn ta xem ra không thành vấn đề. Trong lòng ngươi đại khái là tính kế như vậy, đúng chứ?
- Đúng vậy thì cũng thế nào?
Hoàng Vô Thần thản nhiên liếc nhìn Huyền Vô Thượng.
- Sau khi chúng ta giết ngươi xong, Lạc Bắc sẽ dùng lửa đốt cháy toàn bộ Côn Luân, ta sẽ không tiếc hao tổn nguyên anh tu vi, khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-phu/3273122/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.