Dịch giả: hany
Nạp Lan Nhược Tuyết gật đầu:
- Nhưng bản thân Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu được tạo ra là để nhằm vào U Minh huyết ma. Ngươi không sợ U minh ma huyết, cho dù không có được thứ pháp thuật đó thì cũng có thể khắc chế được y.
- tiểu Trà! Hiện tại chuyện này quá gấp, ta cũng không biết khi nào người của Thiên Lan hư không sẽ ra tay với chúng ta. Ta cũng không có thời gian nói chuyện nhiều với các ngươi. Có điều chỉ cần đối phó được với Thiên Lan hư không và Côn Luân, ta nhất định sẽ cùng với ngươi đi nhìn ngắm thế giới xem cuộc sống nhân gian như thế nào.
Lạc Bắc hơi ngẩng đầu nhìn bầu trời rồi nở nụ cười khổ:
- Trước khi ta gặp được sư tôn thì nguyện vọng lớn nhất là được như tiên nhân trong truyền thuyết, bay lượn tự do trên trời cao. Nhưng khi ta có thể bay được trong không trung thì ta lại phát hiện ra rằng không có được sự tiêu dao lại có thêm nhiều sự tranh đấu. Giới tu đạo đối với người thường như ở trên trời lại càng trở nên ác nghiệt, không có tình người.
- Lạc Bắc! Ngươi vẫn để ý.
Tiểu Trà gật đầu, đôi mắt cũng trở nên long lanh.
- Nhược Tuyết! Ngươi với tiểu Trà cùng về Nga Mi đi.
Lạc Bắc gật đầu nói với Nạp Lan Nhược Tuyết:
- Nếu ta dẫn thiên kiếp thứ hai xuống sẽ gây tổn thương nhiều cho ngươi.
- Được! - Nạp Lan Nhược Tuyết gật đầu rồi nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-phu/3273026/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.