Hạt châu này rõ ràng là do chân nguyên của Hoài Ngọc hóa thành nhưng lại khác với chân nguyên bình thường, nó tản ra một thứ linh khí hết sức tinh khiết, khiến cho người ta cảm nhận giống như một viên đan dược.
Lạc Bắc hơi chớp mắt, dường như phán đoán hạt châu đó vô hại đối với mình cho nên để cho nó bay vào trong tay.
Hạt châu màu bạc mới bay vào tay của Lạc Bắc, lập tức thấm vào trong cơ thể của hắn. Sắc mặt của Lạc Bắc vẫn bình thản như trước nhưng cũng không nói gì mà như đang cảm nhận.
Hoài Ngọc cũng không nói chuyện chỉ im lặng nhìn Lạc Bắc. Một lúc sau, khi Lạc Bắc ngẩng đầu lên nhìn mình, nàng mới lên tiếng:
- Sự đặc biệt của bộ công pháp mà ta tu luyện chắc chưởng giáo cũng đã rõ. Có điều nếu hợp thể song tu với ta, dưới sự thi triển pháp thuật của ta, công hiệu nguyên âm sẽ mạnh hơn gấp mấy trăm lần. Với tu vi của chưởng giáo Lạc Bắc, chắc hẳn có thể phán đoán lời ta nói là thật hay giả.
Sau khi dừng một chút, Hoài Ngọc nói tiếp:
- Chưởng giáo Lạc Bắc cũng không phải là người tu đạo bình thường. Ngài tinh thông những công pháp đứng đầu trên thế gian, lại có nhiều pháp bảo mạnh. Cho dù tu vi của ngài chỉ tương đương với Nguyên Anh đại thành thì thần thông cũng đã tương đương với người tu đạo Độ Kiếp trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ. Nếu như tu vi tăng thêm một bậc thì có lẽ cả nhân vật vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-phu/3272890/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.