Cùng lúc đó, nam tử đầu trọc cầm cây phi kiếm mà phóng ra giống như phi đao xuyên thủng thân thể hai người tu đạo đang bỏ trốn.
Người tu đạo bị mù gầm lên giận dữ lao về phía nam tử đầu trọc. Gã tung hai nắm đấm về phía đối phương nhưng lần này, nam tử đầu trọc lùi lại một bước, giơ tay nắm lấy cánh tay người tu đạo kia sau đó lôi mạnh về phía minh và bẻ gập theo một góc độ quái dị.
Một tiếng nổ vang lên, cánh tay của người tu đạo tưởng chừng còn cứng hơn cả sắt thép vậy mà vang lên tiếng xương cốt gãy vụn. Cánh tay của y bị bẻ quặt về phía sau.
Người tu đạo còn lại bị nam tử đầu trọc đạp bay ra hơn mười trượng cũng biến sắc.
Lúc trước, y chỉ kinh hãi vì cái vầng sáng kia khiến cho mọi người mất đi khả năng phóng ra pháp thuật và pháp bảo. Lúc trước, cả hai đều thấy nam tử đầu trọc cũng không thể phóng ra được pháp thuật nên mới không sợ hãi. Bởi vì cho dù bị đạp bay hơn mười trượng, ngoại trừ khí huyết hơi chấn động ra thì không hề bị tổn thương.
Trong suy nghĩ của y thì nếu dựa vào sức lực, cơ bản không thể làm cho thân thể của bọn họ bị thương. Cho dù có đánh thế nào thì họ cũng vẫn có thể chịu được. Hơn nữa, y cũng không tin hiệu quả của vầng sáng mờ kia có thể giữ được tiếp. Cho dù còn lại một nửa thì cũng có thể đánh chết được nam tử đầu trọc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-phu/3272758/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.