Trên mặt sông lộng gió, đứng trên đầu thuyền có năm người tu đạo mặc đạo bào màu xanh đen đang cưỡi gió đứng thẳng. Trên đạo bào của họ đều thêu hình mặt trời bằng tơ vàng.
Trong năm người đó thì người cầm đầu là một lão nhân gày yếu, sắc mặt như con khỉ ốm. Tuy nhiên ánh mắt của lão lại chớp liên tục chứng tỏ là một người âm hiểm.
- À! Hóa ra là đạo hữu của Thuần Dương Đạo.
Giờ phút này, người của Hắc Thủy môn đứng ra cũng là một lão nhân rất gày. Nhưng khác với lão nhân kia, người này mặc một bộ trường bào màu đen, bên hông có đeo một miếng ngọc, nhìn chẳng khác nào một thương nhân trên thế gian. Nhìn năm người tu đạo đột nhiên xuất hiện, người của Hắc Thủy môn cũng không hề kinh ngạc, chỉ chắp tay lại nói:
- Tại hạ là Hoắc Kỳ! Không biết năm vị đạo hữu của Thuần Dương đạo tới đây làm gì?
- Tại hạ là La Liệt Hữu. - Lão đạo cầm đầu đám người Thuần Dương đạo có chút kiêu căng gật đầu xem như đáp lễ:
- Thuần Dương đạo chúng ta có hàng hóa cần phải tới cảng Thanh Châu, đang thiếu thuyền lớn, định đi tìm thuyền của Hắc Thủy các ngươi. Nhưng không ngờ các ngươi đã có mối làm ăn, cho nên mới chạy tới đây. Không biết đạo hữu mướn thuyền các ngươi là ai, có thể nể mặt Thuần Dương đạo chúng ta mà dàn xếp hay không?
- Cái này... - Hoắc Kỳ cảm thấy khó xử:
- La đạo hữu! Ngươi cũng biết chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-phu/3272754/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.