Mùa giải mùa xuân đã đi được nửa chặng đường, các đội tuyển bắt đầu bước vào kỳ nghỉ. Vài người trong TG rủ nhau đi tụ tập. Lần này là buổi họp mặt của người nhà, không có huấn luyện viên hay đội trưởng đi cùng.
Ăn xong, cả nhóm kéo nhau đến KTV.
Ultraman ôm chặt micro, vừa gào vừa hát, phá nát mấy bài liền, đến mức Killer không chịu nổi giọng khàn như cái nồi thủng của anh ấy, vội vàng đuổi xuống.
Chờ Killer hát xong, phần nhạc dạo của bài tiếp theo vang lên, nhưng không ai chịu hát.
Killer đứng cạnh máy chọn bài: "[Chúc anh yêu em đến thiên trường địa lão] ?? Bài gì kỳ quặc vậy? Không ai hát thì để tôi."
"Định làm gì đấy?" Trần Du Chinh đứng dậy, lấy micro từ tay anh ấy, rồi đưa thêm một cái cho Dư Nặc. "Bọn tôi hát chung."
Hai người vừa hát được vài câu, Ultraman đã la lên: "Trần Du Chinh, hay là cậu đừng hát nữa đi, mẹ nó, có câu nào là cậu hát đúng tông không? Để Dư Nặc hát một mình đi cho rồi!"
Trần Du Chinh cũng nhận ra giọng hát của mình đúng là khó nghe thật, anh sờ sờ mũi, đặt micro xuống.
Anh ngả lưng ngồi trên ghế sofa, nghiêng đầu, không chớp mắt mà nhìn Dư Nặc.
Cô tập trung nhìn màn hình: "Chúc em có thể độc chiếm vòng tay anh, chúc em vô tình rơi vào dịu dàng của anh..."
Nghe đến câu hát này, khóe môi Trần Du Chinh cong lên. Gương mặt đắm chìm trong men say tình yêu của anh khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Cốc Nghi thì thầm hỏi Van: "Conquer
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nhip-tim-noi-doi-tuc-tuc-dich-mieu/4652169/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.