Dư Nặc không giỏi nói dối, nhất là trước mặt Dư Qua.
Cô đảo mắt né tránh, siết chặt chiếc gối ôm trong tay, căng thẳng giải thích: "Chỉ là một chiếc áo cổ vũ thôi, không có gì đặc biệt hết."
Dư Qua nhìn cô chằm chằm, giọng lạnh nhạt: "Vậy thì, áo cổ vũ của cậu ta, tại sao lại xuất hiện trong nhà chúng ta?"
Đâm lao thì phải theo lao. Chuyện cô và Trần Du Chinh ở bên nhau, sớm muộn gì Dư Nặc cũng phải nói cho Dư Qua biết, chi bằng bây giờ cho anh ấy chút thời gian chuẩn bị tâm lý trước. Nhưng cũng không thể nói thẳng ra được, vòng loại trực tiếp sắp bắt đầu rồi, nếu Dư Qua biết chuyện này, chắc chắn nhất thời khó mà chấp nhận nổi, thậm chí còn có thể đi tìm Trần Du Chinh gây chuyện.
Dư Nặc do dự một lúc lâu, cố tỏ ra bình tĩnh trả lời: "Bởi vì... vì em là fan của anh ấy."
Dư Qua: "..."
Gân xanh trên thái dương anh ấy giật liên hồi: "Nói lại lần nữa, em là fan của ai?"
Cô cúi đầu, lí nhí trả lời: "Trần Du Chinh."
Dư Nặc lấy hết dũng khí, bổ sung thêm một câu: "Thật ra... không chỉ là fan, mà em còn, thích anh ấy nữa."
Cô vội vàng nói thêm: "Nhưng, hiện tại vẫn chỉ là đơn phương thôi..."
Cô vừa dứt lời, gương mặt vốn luôn điềm tĩnh của Dư Qua hoàn toàn không giữ nổi nữa, nét mặt thay đổi liên tục, như thể cảm thấy chuyện này quá mức hoang đường, đến mức không thốt nên lời.
Phòng khách yên tĩnh đến mức đáng sợ, Dư Nặc len lén ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nhip-tim-noi-doi-tuc-tuc-dich-mieu/4652143/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.