Xe dừng lại, bảo vệ đã chờ sẵn ở cửa xe. Tề Á Nam ở phía trước gọi bọn họ: "Xuống xe thôi."
Trần Du Chinh nằm ở hàng ghế cuối cùng, chiếc mũ lưỡi trai vẫn còn che trên mặt. Phải đến khi bị ai đó vỗ hai cái, anh mới chậm rãi mở mắt, vẻ ngái ngủ chưa tan.
Bộ đồng phục trên người Trần Du Chinh đã nhăn nhúm khi anh ngủ. Trần Du Chinh ngồi dậy, lấy lại tinh thần, mặt không chút cảm xúc thò tay vào túi, móc một viên kẹo ra, xé vỏ rồi bỏ vào miệng.
…
Năm người của TG vừa bước xuống xe, tiếng hét của đám đông lại đột ngột tăng lên một bậc.
Ultraman bám sát sau lưng Trần Du Chinh.
Bảo vệ nắm tay nhau tạo thành hàng rào, vất vả duy trì trật tự giữa biển người, lớn tiếng nhắc nhở những fan cuồng nhiệt: "Cẩn thận một chút, đừng chen lấn!"
Nhưng chẳng ai thèm nghe.
"Trần Du Chinh, tháo khẩu trang với mũ ra đi!!! Mẹ muốn nhìn con!!!"
"Conquer!!! A a a a a a a!!! Conquer! Nhìn em nè!!!"
Mãi đến khi họ bước vào lối đi hậu trường, tiếng reo hò phấn khích của các fan phía sau vẫn chưa hề suy giảm.
Ultraman huých nhẹ vào Trần Du Chinh, nhỏ giọng hỏi: "Sao cậu bình tĩnh thế?"
Trần Du Chinh cúi đầu, bận nhắn tin, trả lời qua loa: "Chưa tỉnh ngủ."
"Lại làm màu à?" Ultraman ghé sát lại: "Cậu nhắn tin với ai thế?"
Trần Du Chinh vẫn tiếp tục gõ chữ, cũng chẳng buồn che giấu, để mặc Ultraman nhìn điện thoại mình.
Ánh mắt Otterman liếc sang màn hình điện thoại, sững người.
Conquer: "Chị ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nhip-tim-noi-doi-tuc-tuc-dich-mieu/4652135/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.