Người Cha giáo đầu sửng sốt, hắn còn chưa kịp hiểu được tình hình như thể nào đã liền phải la to:
"Tên nào! Giết hắn ngay!"
Mấy con quỷ thuộc hạ nghe thế thì mặc dù cũng đang hoang mang vẫn lập tức nghe lệnh mà hướng về phía kẻ xâm nhập mà đánh tới.
Huyễn nhìn đoàn quân quỷ dữ, con nào con nấy đều mang nhân dạng đang tiến đến mà mặt lạnh như tiền, nhưng Khương Nha bên cạnh hắn thì lại chẳng bình tĩnh được như vậy.
"Quái... quái nào mà bọn chúng nhìn không khác gì con người thế!"
Tự nãy tới giờ, mấy con lâu la mà cậu và Huyễn bắt gặp đều là loại cấp thấp, chúng vẫn mang dáng vẻ xấu xí đặc trưng của mấy con quỷ, nên mặc dù việc chém giết có khó khăn nhưng Khương Nha vẫn có thể hạ thủ được.
Nhưng bây giờ, kêu cậu đối mặt giết những kẻ trông không khác gì con người như thế này thì cậu biết làm sao?
"Đừng có coi bọn chúng là con người, mà thậm chí có là người thì đối mặt với kẻ thù thì ngươi cũng phải hạ thủ!"
"Ta..." Khương Nha nghe thế nhưng vẫn do dự, nhìn những gương mặt không có gì khác biệt so với đồng bạn bên cạnh mình đang tiến tới.
Huyễn thở dài, hắn biết tên nhãi này chắc chắn sẽ như vậy mà, nhưng dầu sao thì đây cũng sẽ là cửa ải quan trọng mà Khương Nha nhất định phải vượt qua mới được.
"Ta đã giải quyết 1/10 số này rồi, bây giờ ta sẽ không nhúng tay nữa, ngươi liệu mà làm đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nhan-vat-phu-truyen-tranh-ta-tang-suc-manh-bang-cach-noi-tieng/3715762/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.