Ngày hôm sau.
Hồ Yêu đứng canh bên giường chỗ mà Huyễn đang nằm im bất động, nơi này là Y Dược quán lớn nhất thành
Thanh Xuyên, đại phu râu dài tóc bạc đang giơ tay bắt mạch.
Ông bỗng thở dài thườn thượt một cái không khỏi khiến cho Sơn Vương giật mình, vội hỏi:
"Sao vậy? Cậu ta bị gì đó nặng lắm sao?"
"Không có không có, chỉ là..." Ông lão đưa tay vuốt vuốt râu mình, sau đó thì buông tay Huyễn ra mà thay vào đó lại đặt bàn tay lên trán của hắn.
Từ trong lòng bàn tay, một ánh sáng màu xanh lục nht nhạt tỏả ra.
Thanh niên nhìn thế, biết đó là Hồn lực của ông ta.
Ông lão nhắm mắt lại, dò xét trên đầu Huyễn một hồi thì mới buông ra, thần sắc hơi nghiêm trọng nói:
"Cơ thể không có vấn đề, chỉ là thần thức cậu ta thì... Có lẽ đã chịu một cú sốc lớn nên mới bị ngất đi, sẽ tỉnh lại vào ngày mai thôi. "
"Hơn nữa, yêu lực trong người cậu ta đang bị hỗn loạn, có vẻ là do nhận quá nhiều yêu lực trong thời gian ngắn, dẫn tới yêu lực chạy lung tung, khi nào cậu ta ngưng tụ ra viên sơ đan mới thì mọi thứ sẽ ổn thôi. "
Hổ yêu nghe vậy thì cũng có chút suy nghĩ sau đó gật đầu ý bảo mình đã rõ.
Sơ đan ư? Cái tên nhóc này hấp thu yêu lực kiểu quái gì vậy? Mới lên song đan xong đã ngay lập tức có được sơ đan mới ư?
Khó tin thật đấy... Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nhan-vat-phu-truyen-tranh-ta-tang-suc-manh-bang-cach-noi-tieng/3715749/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.