Hắn không có ý định giết đám người này làm gì, bởi lẽ yêu lực hấp thụ được từ mấy tên yếu nhớt chẳng có tác dụng gì mấy với hắn, hơn nữa giết thêm một người cũng đồng nghĩa với việc giúp mấy tên quỷ tăng thêm phần sức mạnh nên hắn sẽ không lựa chọn lạm sát lung tung.
Đánh cho một trận nhớ đời là được.
Nhưng hắn vẫn tức tối tên dám mơ ước thân mình hắn, thế nên sau khi giải quyết mấy thứ đồ đạc xong lại quay lại đánh đập gã ta thêm một trận.
"Oái, oái... đại nhân... người tha cho ta đi, ta không dám nữa... không dám nữa.."
Mấy tên gia nô thấy chủ bị đánh không thương tiếc thì đổ mồ hôi lạnh, coi như hôm nay Vương công tử đã đụng phải người không dễ chọc rồi...
'Mà tên này là ai mà mạnh thế nhỉ?'
Đánh hả dạ xong thì hắn cũng thôi, nhìn bộ dáng thảm hại của gã béo mà cười vừa lòng rồi quay ra cưỡi lên lưng ngựa.
"Ta tha cho mấy tên bỉ ổi các người một mạng, ráng mà sống cho giống con người đi. Đừng để ta gặp lại, nếu không gặp một lần ta đánh một lần!"
Nói xong thì thúc ngựa chạy đi, để mặc đám người vẫn còn bị trói tiu hiu trong gió lạnh, tên Vương công tử thì đã ngất đi từ nãy giờ, quần gã thậm chí còn đang hơi ươn ướt khai khai.
Huyễn vui vẻ cảm ơn trời đất, từ đâu ra mà tiền lại tự chui vào túi thế này.
Tuy mới cưỡi ngựa lần đầu nên có chút khó điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nhan-vat-phu-truyen-tranh-ta-tang-suc-manh-bang-cach-noi-tieng/3715738/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.