Đơn giản thu thập một chút lại cái hang mình đã ở bao nhiêu năm, bây giờ rời đi Huyễn cũng có chút thấy không nỡ, mặc dù cũng chỉ là nơi mà hắn cướp được từ nhà chim, nhưng có thể coi như là chỗ ở chân chính đầu tiên từ khi hắn tới thế giới này.
Nhưng nhớ thì nhớ chứ hắn cũng không muốn ở lại lâu, ở đây một mình bao năm hắn đã sớm mốc meo tới nơi rồi, nếu không phải vì muốn chuẩn bị tốt nhất có thể, thì hắn đã sớm chạy đến nơi có người ở để thăm thú giải khuây từ lâu.
Dù sao trước đó hắn cũng đã phải ở lì một chỗ hơn trăm năm cơ mà.
Nhưng nói thì nói vậy, bây giờ ra khỏi rừng rồi, Huyễn cũng không biết nên đi về hướng nào, hắn không có nhớ rõ đường để quay lại cái thành trì lúc trước, với lại trong mắt hắn thì nơi đó cũng không thích hợp để tới.
Nơi đó theo như quan sát từ lúc làm cây hoa đào thì là một nơi tương đối xa trung tâm của quốc gia mà nó trực thuộc, xung quanh cũng chỉ có rừng cây với đồi trọc hoang vu chứ cũng vô cùng ít làng mạc bao quanh, có thể thấy được là một nơi không quá trọng yếu.
Hơn nữa trông nó còn có vẻ tương đối lạc hậu, không phù hợp để hắn thu thập tin tức.
Nếu là một thành thị biết buôn bán, có dân buôn tứ xứ tụ họp giao thương thì có khi hắn còn xem xét lại việc đến nơi đó, nhưng nơi này cũng không phải như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nhan-vat-phu-truyen-tranh-ta-tang-suc-manh-bang-cach-noi-tieng/3715736/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.