Chương trước
Chương sau
Huyễn nghe con số 200 năm kia mà như muốn phát điên tới nơi.

Hắn đã phải chờ 100 năm qua để có được cơ hội hóa hình, không ai có thể hiểu được sự khó khăn khi chờ đợi trong một thân xác không thể nói, không thể ăn, không thể di chuyển lớn đến thế nào.

Thực sự thì, trong lúc tiếp nhận ký ức của hàng chục ngàn người bị giết đó, nỗi tuyệt vọng như che trời lấp đất đã bao phủ lấy tâm trí hắn, làm hắn chỉ muốn mãi mãi kết thúc sinh mạng của mình ngay giờ khắc đó cho rồi.

Vậy mà ngay khi hắn nghĩ bản thân sắp có được khả năng đạt đến sức mạnh, có thể dao du khắp thế giới thì cái hệ thống chết tiệt này lại bắt hắn phải chờ thêm 200 năm nữa? Là 200 năm nữa đấy?

Hắn không muốn như thế!

Hắn đã thấy được sức mạnh của bạch yêu, ngay giây phút chứng kiến được một yêu tộc có thể đạt tới cảnh giới như vậy, hắn đã sinh ra một suy nghĩ: Hắn phải mạnh hơn cả người này.

Suy nghĩ đó ám ảnh hắn vô cùng, chưa bao giờ Huyễn cảm thấy bản thân lại có một mục tiêu sống lớn lao trong đời, kể cả kiếp trước hay kiếp này.

Nhưng hiện tại hắn đã có, và cũng có khả năng hoàn thành được mục tiêu ấy.

Vậy mà phải chờ tới 200 năm ư? Đùa gì vậy?

Yêu tộc dù là chủng tộc có sức mạnh trời sinh lớn nhất trong 3 tộc, cộng thêm tuổi thọ vô hạn của họ thì có thể nói yêu tộc chính là tộc loài mạnh nhất lục địa này cũng không ngoa.

Vậy tại sao họ lại không đứng lên thống trị 2 tộc loài còn lại, dù cho số lượng họ rất ít, nhưng với khả năng của từng cá nhân trong yêu tộc, họ vẫn có thể đứng đầu đè ép những kẻ khác mới phải?

Câu trả lời chính là: Yêu tộc cần rất nhiều thời gian để có thể tăng tiến tu vi lên một bậc nhất định.

Mỗi khi muốn tạo ra một viên yêu đan mới trong cơ thể của mình, yêu tộc sẽ có được sức mạnh gấp đôi so với trước đó, tức là khi có một yêu tộc nào đó đạt tới viên yêu đan thứ 9, hắn hoàn toàn có sức mạnh đủ để khiến thế giới phải rúng động.

Vậy mà ngay cả yêu hoàng, kẻ đứng đầu yêu tộc, hay kiếm đế Tuyết Hoa, kẻ mạnh nhất của yêu tộc, đều không một ai có thể đạt tới viên yêu đan cuối cùng, lý do chỉ có một: bọn họ không có đủ thời gian.

Yêu hoàng thì thậm chí mới có viên đan thứ 8 cách đây chỉ vài năm, còn kiếm đế thì cơ bản là phải chết trước khi đạt tới cảnh giới đó.

Ngay cả vị yêu tộc lớn tuổi nhất: Quy trưởng lão cũng chỉ mới đạt thành viên đan thứ 8 mà thôi, nhưng số tuổi của ông ta đã đạt đến 5500!



Viên đan thứ nhất là sinh ra đã có, viên đan thứ hai thì phải mất ít nhất 150 năm, viên đan thứ ba thì trực tiếp mất ít nhất 500 năm, và càng tăng lên nữa.

Tuy là việc tiêu diệt và hấp thụ năng lượng của đối thủ như cách kiếm đế đã từng làm sẽ giúp họ rút ngắn được quãng thời gian đó đi rất nhiều lần, nhưng bởi vì càng về sau họ càng phải có cho mình những đối thủ đủ mạnh mới có thể giúp ích cho việc tăng tiến.

Dù sao thì nếu chỉ mãi hấp thu những kẻ địch yếu kém, thì năng lượng mà họ có thể nhận được sẽ chẳng đáng là bao, làm vậy có khi còn mất nhiều thời gian hơn.

Nhưng nếu giao thủ với đối thủ mạnh mà không thể chiến thắng, có khả năng sẽ mất yêu đan và tu vi giảm mạnh, không, thậm chí có khi mạng cũng chẳng còn.

Tất nhiên, với việc được chọn làm kẻ sẽ trở thành thiên mệnh thứ 2 của thế giới này, Huyễn hoàn toàn có đủ tự tin hắn sẽ đạt đến viên đan cuối cùng đó với tốc độ không tưởng.

Nhưng mà tiền đề là bộ truyện tranh đó phải bắt đầu mới được cơ chứ!

Bây giờ hắn phải mạnh lên kiểu gì nếu nam chính còn chưa sinh ra đây??

"Kí chủ trông có vẻ rất đau khổ."

"Tất nhiên rồiiii! Cái hệ thống chết tiệt này! Tại sao lại cho ta chuyển sinh sang thế giới này trước khi cái bộ truyện đó bắt đầu?!" Huyễn đấm tay bịch bịch xuống nền cỏ, gào rú thảm thiết.

"Hệ thống không có quyền lựa chọn thời điểm chính xác cho kí chủ, chỉ cần là trước khi cốt truyện bắt đầu thì thời điểm kí chủ xuất hiện sẽ là ngẫu nhiên."

Hệ thống tuyển chọn nhân vật thứ hai mà sao vô dụng quá vậy? Hắn có thực sự là được chọn để trở thành kẻ sẽ chống đỡ cái thế giới này thật không đấy?

"Vậy giờ ta phải làm gì đây? Trong 200 năm đó ta phải làm gì?"

"Hệ thống sẽ vì ký chủ mà cung cấp tất cả các loại công pháp tu luyện liên quan đến yêu tộc cũng như giúp ngài theo dõi thông tin của thế giới thực tế. Ký chủ có thể tận dụng thời gian để tu luyện tăng tiến sức mạnh trước khi thiên mệnh số 1 xuất thế."

"Ồ nghe cũng không tồi đấy chứ? Mau truyền cho ta đi."

"Những công pháp này không phải là miễn phí, thưa kí chủ, ngài cần có điểm danh tiếng mới mua được, ngài có thể thu thập điểm danh tiếng thông qua độ nổi tiếng trong truyện của bản thân."



"... ngươi đùa ta hả?"

Cái bộ truyện chết tiệt đó chưa bắt đầu thì hắn kiếm điểm đó bằng cách quái nào?

"Hệ thống có thể ghi nợ cho ký chủ."

Nghe vậy còn tạm chấp nhận được.

Huyễn xoa xoa cằm, nhưng mà điều đó cũng có nghĩa hắn phải chọn lựa kĩ càng nên học công pháp nào và không nên học công pháp nào, nếu không cái gì cũng mua thì có khi đến lúc truyện thực sự bắt đầu hắn chưa chi đã phá sản mất rồi.

Đang lúc Huyễn vẫn đang suy tính con đường tương lai thì từ bên ngoài hang động trời đã sáng tự lúc nào, có thể là trong khi hắn hôn mê vào trong không gian tiềm thức thì thời gian đã trôi qua một lúc lâu.

Quan trọng hơn là, trời sáng cũng đồng nghĩa với việc chủ nhân của cái hang động này sẽ trở về!

Từ rất xa, một tiếng chim kêu vang vọng khắp tầng không làm cho Huyễn không khỏi ló đầu ra khỏi hang mà quan sát.

Chỉ thấy từ trên trời cao, một cái bóng chim ưng to khủng bố như đang che gần hết cả mặt trời xuất hiện trong mắt Huyễn, làm cho hắn há hốc mồm kinh ngạc.

Sự kinh ngạc ấy nhanh chóng biến thành kinh hoảng tột độ khi cái bóng ấy đã dùng tốc độ kinh hồn sà xuống phía dưới như một viên đạn vậy, có vẻ như hình thể to lớn không hề ảnh hưởng sự nhanh nhẹn của con vật này chút nào.

Mà nơi mà nó muốn hướng tới lại không đâu khác ngoài cái hang mà Huyễn đang đứng.

Rầm một tiếng, bộ vuốt của con chim ưng đã chạm tới cửa hang, mang theo một trận rung lắc nho nhỏ khiến cho đất đá trên trần hang rơi lả tả xuống.

Huyễn lúc này đã trốn được vào một cái góc khuất hẹp của hang, toát mồ hôi hột mà nhìn con chim ưng khổng lồ kia đang từ từ tiến vào.

Ừ thì đúng là ban đầu hắn có nói là muốn thịt luôn chim mẹ làm đồ nướng đấy, nhưng hắn đâu có biết là chim mẹ lại to khủng bố như vậy!

Chỉ tính chiều cao thôi, nó cũng đã cao gấp 3 lần hắn, cái mỏ kia trông thì hoàn toàn có vẻ là nuốt trỏng một người lớn cũng không khó khăn gì, cộng thêm cặp vuốt với mấy cái móng sắc nhọn kia nữa...

Cho dù là một nam nhân to cao mập mạp xuất hiện ngay bây giờ nó cũng nuốt trỏng trong một lần ngay được, đừng nói đến cái cơ thể của Huyễn có khi chỉ nhỏ như con sâu bướm trong mắt nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.