Cơn ác mộng của những nhân loại nơi đây bây giờ mới bắt đầu.
Ngay lập tức, lũ quỷ trong ánh mắt của đám binh lính, ồ ạt lao tới cấu xé mọi mục tiêu trong tầm ngắm của chúng.
Mới vừa nãy thôi, nhân loại vẫn còn đang vui vẻ trong cảm giác sẽ chiến thắng, vậy mà bây giờ đôi mắt họ chẳng còn gì ngoài sợ hãi, sợ hãi và tuyệt vọng.
Những kiếm hồn giả vốn hừng hực khí thế lúc nãy bây giờ cũng chìm vào nỗi sợ vô hạn, từng người từng người một nằm xuống và điều đó càng khiến những người ở lại càng thêm sợ hãi.
"Sợ hãi đi, nhân loại, hahaha, sợ hãi ta điiiiii!" Một con quỷ gào to lên, nó nắm đầu một kiếm hồn giả, cười khằng khặc khi thấy được ánh mắt tuyệt vọng của người nọ.
Rộp 1 tiếng, lại một người nữa nằm xuống.
Máu, máu, máu đỏ đầy trời, những thân xác không toàn thây la liệt, thảm không nỡ tả, thẩm chí không thể coi là thân xác con người nữa mà chỉ còn toàn là những bãi thịt bầy nhầy.
Những kiếm hồn giả dẫn đầu giờ đã chằng còn mấy người, đoàn trưởng đoàn binh lính vốn dĩ đứng trên thành quan sát đã không thể giữ được sự bình tĩnh nữa, hắn nghiến răng quay qua hỏi thuộc hạ:
"Còn bao lâu nữa? Khi nào quân tiếp viện mới đến?!"
"Thuộc... thuộc hạ cũng không rõ ạ..." "Vô dụng!!!"
Đoàn trưởng nghiến răng nhìn thảm trạng của đội quân tiên phong, siết chặt tay như thể muốn bóp nát luôn lan can.
Nếu bây giờ để chúng tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nhan-vat-phu-truyen-tranh-ta-tang-suc-manh-bang-cach-noi-tieng/3715721/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.