Kiếm tiền từ cái tên ngốc kia khá là thuận lợi, thế nhưng trong lòng Tô Hàng lại có một chút thay đổi.
Không phải là do làm ăn với Ngụy Đức Xương lời rất nhiều, mà do Tô Hàng cảm thấy Ngụy Đức Xương không có chút phòng vệ nào cả, lúc nói chuyện với Tô Hàng đều là lời nói phát ra từ tận trong nội tâm, cảm giác được người khác tín nghiệm vô điều kiện ấy khiến cho Tô Hàng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Lúc đầu, Tô Hàng rất ghét Ngụy Đức Xương nói đến phiền não của hắn, nhưng qua vài ngày, khi mà Ngụy Đức Xương tìm được biện pháp cho bản thân, vô cùng vui vẻ chạy đi chat voice với Tô Hàng, đầu tiên cứ tưởng bản thân đang làm cho hắn vui, kết quả lại là hắn làm cho mình vui vẻ.
Do lần chat voice vui vẻ đó, Tô Hàng cảm thấy Ngụy Đức Xương tốt hơn một chút.
Ngụy Đức Xương không phát hiện ra điều đó, vẫn như trước nói chuyện với Tô Hàng, sau đó hỏi cậu nên làm thế nào mới phải.
Chat nhiều hơn, thời gian chat cũng dài hơn.
Ban đầu Tô Hàng chỉ là nói cho có lệ. Ngụy Đức Xương hỏi một câu, Tô Hàng liền đáp “tôi là người tiếp khách qua voice chat, không phải bác sĩ tâm lý”, lần nào cũng vậy.
Mặc dù bị đối đãi như thế, Ngụy Đức Xương vẫn rất vui vẻ, nhận ra điều đó không khó, đều hiện lên mấy câu chat với Tô Hàng cả.
Có lẽ bởi vì như vậy cho nên Tô Hàng mới cảm thấy có chút bứt rứt.
Tối hôm nay Ngụy Đức Xương đúng giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nguoi-tiep-khach-qua-voice-chat-khong-phai-bac-si-tam-ly/210428/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.