Phục vụ qua voice chat chỉ là nghề phụ của Tô Hàng thôi, công việc chính của cậu là làm nhân viên trong một công ty nhỏ,hằng tháng đều cầm trên tay một số tiền lương ít ỏi không đủ sống. 
Một ngày qua đi rất nhanh, đến gần giờ tan tầm cậu quyết định đi siêu thị để “tiếp tế” thức ăn, mì ăn liền với khăn giấy đều dùng hết rồi. 
Tô Hàng viết một danh sách, phòng ngừa quên, dù sao thì cũng còn năm phút nữa mới hết giờ, Cậu tranh thủ chạy vào toilet, khi trở ra thì vừa vặn. 
Giờ tan tầm. 
Người trong siêu thị lúc này rất đông, nhưng mà khoảng nửa tiếng sau thì sẽ bớt dần, Tô Hàng vội vã lấy xe đẩy rồi đi vào trong. 
Sau khi mua xong, trong lúc đang xếp hàng trả tiền thì thiện thoại cậu réo lên. 
“Alo?” Tô Hàng tiện tay ẩn xe đẩy qua một bên. 
“Anh hai~” Tô Tình vừa nghe đến tiếng của Tô Hàng, liền lập tức kêu anh một tiếng. 
Tô Hàng nói: “Gọi làm gì?” 
“Cậu đáp lại rất nhanh?” 
“Ừ, cậu cũng gọi tôi là anh, tôi sao lại không đáp?” 
Tô Hàng với Tô Tình tuy rằng cùng họ Tô, nhưng cho dù là quan hệ về huyết thống hay pháp luật cũng không phải. Bọn họ là bạn bè từ hồi đại học, mấy ngày hôm trước Tô Tình muốn đi xem mặt, đi một mình thì cảm thấy không ổn nên liền gọi Tô Hàng cùng đi, giả mạo anh họ của mình. 
Tô Tình cười vài tiếng nói: “Đã làm anh cho nên tiền mừng phải nhiều nhiều chút.” 
“Rồi, chờ đến lúc cậu kết hôn, tôi tặng cậu một phong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nguoi-tiep-khach-qua-voice-chat-khong-phai-bac-si-tam-ly/210425/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.