🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tạ Lễ không nói gì, lấy điện thoại ra lướt vài cái rồi đưa cho tôi.

Mặt tôi nóng bừng.

Đây đây đây, chẳng phải là tài khoản vlog "Siêu mê cánh gà" của tôi trên douyin sao!!

Chuyện gì thế này?!

"Sao anh lại follow tài khoản này của em?" Đầu óc tôi trong phút chốc trở nên hỗn loạn: "Từ bao giờ vậy?"

"Một năm trước, lúc em đăng video thứ hai, anh vô tình nhìn thấy, cảm thấy cô gái nhỏ này nói chuyện thật thú vị, một đám mây trên trời trông giống con thỏ cũng quay video lại, có một tâm hồn thú vị và tươi đẹp." Anh ấy nhìn tôi nói: "Từ đó về sau, anh vẫn luôn theo dõi em."

"Vậy à."

"Sau đó tiếp xúc với em ở ngoài đời, em có biết anh đã bất ngờ đến mức nào không."

"Thật sao, hihi." Ai mà cưỡng lại được sức hút của anh bạn trai đẹp trai lại còn nghiêm túc khen mình chứ.

Tôi đang lâng lâng vui sướng thì bỗng nhiên nhớ ra một chuyện.

"Vậy thì, chẳng phải anh... chẳng phải anh đã sớm phát hiện ra em trong buổi livestream..."

Anh ấy còn từng gọi tên tài khoản của tôi trong buổi livestream!

Và video đầu tiên được tôi ghim trên trang cá nhân chính là cảnh tôi đến xem anh livestream tại hiện trường. Trong phòng khách lúc đó, có vài anh cảnh sát cao to, và một người trong đó—đúng! chính là cảnh sát livestream vừa rồi!



"Tạ Lễ" a a a.

Hóa ra từ lâu rồi, trong mắt anh ấy tôi chẳng có chút hình tượng nào cả, cứu! mạng! với!

Lúc đó tôi còn cố tỏ ra ngoan ngoãn, hu hu.

"Cô nàng Siêu mê cánh gà này, sao lại không biết giữ ý tứ như vậy?" Anh ấy liếc nhìn tôi: "Tự xem đi, video nào cũng có bình luận hot của em."

Đúng vậy, mỗi bình luận hot đều có hai chữ "chồng" kèm theo mấy emoji ngại ngùng.

Muốn độn thổ luôn a a a.

Anh ấy vừa nói vừa cười: "Anh cũng like cho em rồi đấy."

Phải làm sao để cứu vớt hình tượng của em đây!

"Ở đây có cái lỗ nào không, em muốn chui xuống đất."

"Lỗ gì chứ, chui vào lòng anh này."

Anh ấy ôm tôi vào lòng.

"Anh không quan tâm người khác gọi anh thế nào," Tạ Lễ trả lời câu hỏi ban đầu của tôi: "Anh chỉ quan tâm em bé nhà anh gọi anh thế nào thôi."



Chỉ quan tâm em bé nhà anh.

Chỉ quan tâm mình em.

Tâm trạng tôi bỗng chốc vui vẻ như trời quang mây tạnh.

"Nhưng mà, lúc đó mới gặp em, chắc chắn anh sẽ nghĩ, con bé này giả vờ ngoan hiền mà hóa ra lại biến thái như vậy."

"Anh không nghĩ thế." Tạ Lễ xoa đầu tôi, "Lúc đó anh chỉ có một suy nghĩ thôi."

"Suy nghĩ gì vậy?"

Anh ấy cúi đầu nhìn tôi: "Anh cúi xuống nhìn tôi: "Cô bé này, tại sao không gọi trực tiếp trước mặt anh?"

Mặt tôi nóng bừng: "Lúc đó thời cơ chưa chín muồi mà..."

"Vậy bây giờ thì sao?"

Tôi ghé sát vào tai anh.

Rất nhẹ nhàng: "Chồng ơi."

Tạ Lễ hôn lên môi tôi: "Ừm, anh nghe thấy rồi."

(Hết)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.