Đúng lúc này, cánh tay tôi bỗng bị ai đó nắm lấy, Tạ Lễ kéo tôi về phía anh: "Cẩn thận nhìn đường."
Tôi tránh được một chiếc xe đạp công cộng đang lao tới.
Theo phản xạ, tôi ôm lấy cánh tay anh.
Những lời lẽ ấp ủ trong đầu tôi suýt chút nữa thì bật ra thành lời.
Em thích anh.
Em thật sự rất thích anh.
Bóng cây mờ ảo, ánh đèn đường kéo dài bóng của chúng tôi chồng lên nhau, trông hệt như một cặp tình nhân đang yêu nhau say đắm.
Chúng tôi nhanh chóng đến chỗ Tạ Lễ đỗ xe.
Tạ Lễ nói: "Em ngồi ghế phụ nhé."
Tôi ngoan ngoãn đáp: "Vâng ạ."
Ghế phụ, hôm nay mình nhất định phải biến ghế phụ này thành "ghế chuyên dụng của Vị Tuyết"!
Vậy thì nói trên xe luôn vậy, tôi vừa tính toán trong lòng vừa mở cửa ghế phụ, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng ngợp.
Trên ghế phụ, rõ ràng là có hai bó hoa, một bó là hoa hồng đỏ thắm, được gói trong giấy da màu đen.
Bó kia là hoa tulip màu hồng, được bao quanh bởi giấy da màu vàng kim lấp lánh.
Những cánh hoa dưới ánh đèn đường trở nên lấp lánh, rực rỡ.
Nhịp tim tôi lại bắt đầu đập rộn ràng như tiếng trống, "Hoa này là..."
Tạ Lễ nhìn tôi với ánh mắt chân thành và trong sáng: "Lần đầu tiên tặng hoa cho cô gái mình thích, anh không có kinh nghiệm gì," anh ấy dừng lại một chút: "nên mua hai bó, hy vọng cô ấy sẽ thích."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-mon-qua-cua-toi/3741974/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.