Thật ra, tôi đã định bụng đợi phim ra rạp rồi rủ Tạ Lễ đi xem từ lâu rồi.
Nếu không khí tốt, biết đâu còn có thể nhân cơ hội tiến xa hơn một chút...
Tức c.h.ế.t mất!
Nghĩ đến đây, tôi càng bực bội, cứ thế nhét đầy khoai tây chiên vào miệng.
Anh trai tôi thấy vậy thì sợ hãi: "Rồi rồi rồi, không đi thì không đi. Em vừa trừng mắt vừa ăn như thế là sao? Anh làm gì em à?"
Hôm sau, tôi và đứa bạn thân đi ăn.
Trước khi ra khỏi nhà, cô ấy còn dặn tôi phải ăn mặc đẹp một chút.
Nhớ đến người phụ nữ xinh đẹp hôm trước, tôi quyết tâm phải thật xinh đẹp.
Tôi dành hẳn hai tiếng đồng hồ trước gương để trang điểm và lựa chọn trang phục, cuối cùng quyết định mặc một chiếc váy ngắn và khoác thêm áo len mỏng bên ngoài.
Khi tôi bước ra, anh trai tôi còn suýt không nhận ra: "Ôi chao ôi chao, đây là tiên nữ phương nào đây?"
"!"
Không hổ là tôi đã dành hẳn mấy tiếng đồng hồ để chuẩn bị.
Tôi kiêu hãnh nói: "Tiên nữ này họ Trần tên Vị Tuyết."
Anh trai tôi vuốt vuốt cằm, hỏi với vẻ nghi ngờ: "Em định đi hẹn hò đấy à?"
Người này đúng là lắm trò!
"Không có, em đi chơi với bạn thân mà." Tôi bỗng nhớ ra chuyện gì đó, liền hỏi: "Anh không phải định đi xem phim với Tạ Lễ sao?"
"Chuyện này á," anh trai tôi vắt chéo chân: "Thôi bỏ đi, Tạ Lễ người này không giữ chữ tín,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-mon-qua-cua-toi/3741972/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.