Dạo gần đây, bạn Tiểu Du chăm học hẳn ra, ngày ngày ngồi cày bài vở miệt mài quên giờ giấc, có bữa quên mất giờ ra chơi, đến lúc Dương Phàm ríu rít ở đâu chạy về bên cạnh thì mới biết là vào lớp rồi, chưa kịp ăn bữa lỡ. Mà chung quy hình như là cũng đều do sự áy náy về vụ bùng tiết, nhớ hôm ấy lúc ba đứa lò dò trở lại trường, thầy giáo đứng một đống mặt hằm hằm ở hành lang, dõng dạc tuyên bố nghị quyết cho ba bạn chạy ba vòng sân trường, nói vậy thôi chứ tầm 3 km là ít, chạy từ sáng tới chiều, cứ được trăm mét lại nghỉ... miệt mài chạy mãi...Hôm nay, lại như hôm qua, Tiểu Du vẫn đang tập trung trau dồi kiến thức, chỉ là ngồi nửa tiếng rồi mà chưa viết được chữ nào vào quyển tập, rốt cục cũng thở hắt ra một hơi, rầu rĩ đứng dậy đi tìm Dương Phàm và Hiểu Lâm, giờ này chỉ có thể là rúc đầu vào spa hoặc quanh quanh trong câu lạc bộ báo.
Mang khuôn mặt chù ụ đứng dậy, nó tự nhiên nấc lên một tiếng ngồi phịch lại xuống ghế, chỉ là ở phía bên phải có người lù lù, chẳng biết xuất hiện từ bao giờ. Tiểu Du chỉ nhớ đầu giờ đến lớp chỗ này còn trống, trong giờ học cũng không thấy ai đả động gì, đúng là xuất quỷ nhập thần mà.
Lịch Phong chẳng nói chẳng rằng, quay đầu sang nhìn như liếc nó một cái rồi cắm đầu trở lại quyển sách gì đó trên bàn.
Tức thật, thái độ như là khinh con người ta, Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-loi-cua-dinh-menh/2234246/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.