Mới sáng sớm mà tôi đã hắt xì hơi liên tục, báo hiệu một việc chẳng lành sắp xảy ra Thế đấy! Mọi lần bị thằng hiệu trưởng độc địa hành hạ mà còn chưa bị thế này, chứng tỏ hôm nay gặp phải vấn đề gì đó nan giải lắm -chẳng hạn như trái đất sắp nổ chẳng hạn Nói thế thôi chứ tôi yêu đời lắm! Trái đất nổ thì sang sao hỏa sống, có chết đâu mà lo!
Một buổi sáng đẹp trời, đang nhâm nhi li cà phê - thứ mà tôi vẫn dùng để tránh buồn ngủ - thì cái chuông cửa chết tiệt lại reo lên ầm ĩ.
Hôm nay mẹ nuôi đi chùa chiền gì đó, người làm thì tôi cho về nhà nghỉ ngơi hết cả nên thành ra chỉ có thằng anh ******** và tôi - hai kẻ đang nhâm nhi bữa sáng.
********! Trời đánh tránh miếng ăn, đang ăn mà cứ bấm chuông như thể báo tin gì đó gay cấn lắm ấy! Tuy vậy, tôi cũng uể oải đặt tách cà phê xuống, đá thật mạnh vào chân thằng Vũ " Mày mở cổng đi!"
Thằng anh đang ăn cái gì gì đó thấy tôi đại nãn quá tức giận gầm ghè " Mày muốn chết hay sao mà dám sai bảo anh hả? Không thấy anh đang ăn sáng sao?"
" tHế em đang làm gì?" tôi nạt nộ
" Mày nói gì?" Nhìn cái bộ dạng tức giận đến trợn lòi cả mắt ra của nó , tôi đâm cũng hãi hãi, đành lật đật ra mở cổng.
Quái! hình như tôi vừa thấy, Vũ... nó cười rất tinh ranh Lại có chuyện gì đây hả trời? Tôi thấy.... hãi hãi.
Mở xong cái khóa, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-khi-em-biet-em-da-yeu-anh/1011420/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.