Đời tôi đúng là khốn khổ, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, hết gặp ma rồi lại gặp quỷ. Quả thật là khổ!
Bây giờ một đại tiểu thư như tôi lại phải đi làm osin không công nữa chứ! Cái thằng chó chết ấy, nó thật chẳng nể cái mặt mẹt của thằng anh tôi gì cả. Bạn bè với nhau mà vậy, thất đức quá trời!
Đúng cái lúc mà tôi đang tức đến độ sẵn sàng đánh chết đứa nào dám trêu ngươi tôi lúc này, thì cái iphone chết tiệt lại kêu ầm ĩ cả lên. -,-
Đó đích xác là cuộc gọi của thằng anh ******** của tôi. Chắc nó đang định hỏi xem em gái nó thê thảm đến thế nào đây mà!
Tôi hét vào cái điện thoại không thương tiếc " A lô!"
Đầu dây bên kia, đáp lại là một tiếng " Á" Đầy kinh ngạc, và một khoảng im lặng, chắc chắn là để thằng anh tôi ngoáy ngoáy lại cái tai vừa bị khủng bố của nó. " Mày định nhát ma tao đấy à, con kia!" Thằng anh tôi đe nẹt.
" Này nhá! Em chưa xử anh là phúc lắm rồi đóa! Đe nẹt gì mà đe nẹt!" Tôi vừa nói, vừa nhìn về phía xa xăm bằng ánh mắt " nhìn vào chết người".
" Nó làm gì mày òy?" thằng anh tôi nói nhỏ hơn, chắc hẳn nó đang ăn năn, day dứt cũng nên.
" Osin! Osin, hiểu chưa hả? -,- Cả đời còn chưa phải làm việc nhà, nữa là làm osin!" Tôi tức giận hét càng lúc càng to hơn. Chỉ khổ thân cái màng nhĩ đáng thương của thằng anh tôi. Mà mặc xác nó! Sao nó không nói với tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-khi-em-biet-em-da-yeu-anh/1011397/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.