Lâm Kiều nghĩ ngợi đứng dậy đi ra ngoài, vừa đẩy cửa ra đã gặp phải Hoắc Ngập đi vào, cô không kịp dừng, đầu trực tiếp đâm vào trong lòng ngực anh. 
Hoắc Ngập thấy cô đâm vào trong lòng ngực, hơi nhướng mày, cười hỏi, “Vội như vậy, là muốn đi tìm em trai nào?” 
Lâm Kiều ngẩng đầu nhìn về phía anh, đối diện với vẻ mặt cười của anh, không hiểu sao chân mềm, “Em chỉ là đi nhìn xem anh đã về hay chưa…” 
Hoắc Ngập thấy cô cầm di động trong tay, trong lòng hiểu rõ, vào cửa, tùy ý đóng lại, “Em trai hàng xóm của em nói muốn tự mình quay về, không cần anh đưa.” 
“Không phải em…” Lâm Kiều khô khan phản bác. 
“Vậy cậu ta gọi em là chị, vì sao em lại đồng ý” Hoắc Ngập cúi người nhìn, “Em quên rằng ngày hôm qua anh gọi em là chị khi đang làm gì à?” 
Lâm Kiều bị anh đè ở góc tường, nhớ tới ngày hôm qua liền có chút đứng không vững, “Em không nghĩ nhiều như vậy, em cho rằng Thừa Tư chỉ coi em như chị gái hàng xóm.” 
Hoắc Ngập ép xuống, chống cô dựa vào tường, thanh âm nhẹ như móc, nhẹ nhàng quyến rũ nhân tâm, “Về sau đừng để những tên khác gọi em là chị, em chỉ có thể là chị của một mình anh.” 
Lâm Kiều nhìn gương mặt gần trong gang tấc của anh, cũng có chút mặt đỏ tai hồng, suýt chút nữa nắm không chắc di động, “Ừm, em đã biết, về sau chỉ cho anh gọi chị.” 
Lời này cũng có nghĩa khác, đặc biệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-hoa-khong-the-tranh/1858598/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.