Edit: An Tĩnh | Beta: YintingCơm trưa do Kỷ Lâm Phong nấu, mùi vị cũng bình thường thôi.
Kỷ Lâm Phong không thường xuyên xuống bếp, dường như những lúc đi làm đều ăn ở công ty hoặc các quán ăn bên ngoài, ngày nghỉ anh lại lười làm, trừ khi tinh thần phấn chấn, có hứng thú mới thỉnh thoảng xuống bếp.
Sở Hòa đã phát hiện ra một lĩnh vực mà Kỷ Lâm Phong không giỏi, đây là một chuyện rất mới lạ. Sau khi ăn xong, Kỷ Lâm Phong ngồi trên ghế sofa ôm cô xem tivi, trong lòng cô còn đang suy nghĩ về hai điểm đó. Cô chọt chọt ngực Kỷ Lâm Phong, ngửa đầu cười hì hì nói: “Trước kia em cho rằng anh là một người hoàn mỹ, bây giờ mới phát hiện đúng là ‘không có người nào mười phân vẹn mười’ cả… Hơn nữa điều thú vị nhất là, những phương diện anh không giỏi đều là sở trường của em hết, đây chính là thứ mà người thường vẫn nói bổ sung cho nhau đó.”
Thế nhưng sự chú ý của Kỷ Lâm Phong lại rơi vào nửa câu đầu: “Anh không giỏi?”
Sở Hòa vẫn đang bận bịu đắc ý, nhất thời không để ý trong lời nói của anh có ý ám chỉ, thản nhiên bổ sung: “Đúng vậy đó, ví dụ như ca hát và… Trời ạ anh làm gì vậy?”
Kỷ Lâm Phong bế ngang Sở Hòa lên, sải bước đi lên lầu: “Để em xem thử rốt cuộc là anh có giỏi không.”
Ý thức của Sở Hòa quay trở lại, vừa giãy giụa vừa giải thích: “Ôi, ý em không phải là cái này, em nói là anh không giỏi ca hát và nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-gio-thoi-la-rung-dong/525017/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.