Edit: An TĩnhBuổi chiều Kỷ Lâm Phong không có việc gì làm, đi xem triển lãm tranh với Sở Hòa.
Phòng triển lãm rộng rãi và trống trải, các tác phẩm của họa sĩ được trưng bày theo quy luật trên những vách tường trắng như tuyết xung quanh. Người đến xem tranh không ít, phân tán thưa thớt trước các tác phẩm. Phòng triển lãm yên tĩnh, khi thì có tiếng vang lúc chân và sàn nhà tiếp xúc phát ra, khi thì có những tiếng nói chuyện nhỏ nhẹ hoặc tự lẩm bẩm một mình. Tinh thần mọi người đều bình yên và tập trung, nghiêm túc thưởng thức các tác phẩm tuyệt đẹp, cảm nhận sức hấp dẫn của các tác phẩm.
Kỷ Lâm Phong đi theo bên cạnh Sở Hòa, nhìn cô chậm rãi dừng bước, ngửa đầu chăm chú nhìn một bức tranh không chớp mắt, thưởng thức các đường nét vẽ, sắc thái, kết cấu vô cùng tỉ mỉ. Anh đứng cách xa một khoảng thích hợp để nhìn, cô đứng cách đó mấy bước, mắt nhìn thẳng, không nói tiếng nào mà chỉ lẳng lặng nhìn bức tranh, vẻ mặt cực kì tôn trọng. Dáng vẻ khi cô tập trung tinh thần, có lúc sẽ khiến Kỷ Lâm Phong cảm thấy dường như cô đang ném linh hồn vào trong tranh, hòa làm một thể với bức tranh. Có khi lại làm anh cảm giác được, cô đứng bên ngoài thế giới hội họa và quan sát một cách thờ ơ, thưởng thức một thứ gì đó không thuộc về mỹ thuật mà là thuộc về chính cô.
Nhìn cô gái này với thân phận là họa sĩ, khiến Kỷ Lâm Phong thấy được một mặt khác biệt với Sở Hòa của bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-gio-thoi-la-rung-dong/525012/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.