Edit: An TĩnhKhuôn mặt người đàn ông không có biểu cảm gì, nhưng ngũ quan lại xuất chúng, thân hình cực tốt. Vẽ xong một bức tranh toàn thân ở phía một bên sườn mặt, Sở Hòa vẫn chưa đã ghiền, lại vẽ thêm một bức tranh toàn thân từ phía chính diện.
Bôi lại bôi, Sở Hòa luôn cảm giác mình vẽ khuôn mặt vẫn chưa tốt lắm. Cũng không phải nói là vẽ không tốt, phải nói là vẽ không giống, có hình dáng nhưng lại vô hồn.
Sở Hòa xoắn xuýt trong phút chốc, vẫn quyết định xóa sạch bức tranh. Tay vừa định thực hiện động tác, thì cuốn sổ phác thảo vốn nằm trên đầu gối lại bị một người lấy đi.
Sở Hòa kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía người đó. Khuôn mặt người trong bức vẽ trùng khớp với người đang đứng trước mặt.
“Họa sĩ đều thích tùy tiện vẽ tranh mà chưa được sự đồng ý của người khác sao?” Kỷ Lâm Phong liếc mắt nhìn bức tranh trên cuốn sổ phác họa, nhàn nhạt mở miệng.
Thái độ và lời nói lạnh lùng thể hiện sự hẹp hòi, giọng nói bất mãn nhưng lại dễ nghe.
Sở Hòa muốn nói gì đó, đột nhiên nghĩ đến việc nếu ngồi trên ghế mà mở miệng thì chẳng phải khí thế sẽ thấp hơn anh đó sao?
Vì vậy Sở Hòa đứng thẳng người lên, đáp lại bằng một câu hỏi: “Nhà tư bản đều thích tự tiện cướp lấy đồ vật của người khác mà chưa có sự đồng ý à?”
Thân phận “nhà tư bản” là do Sở Hòa đoán mò, giật lại quyển sổ mà không nói một tiếng, chắc chắn một nhà tư bản lớn mạnh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-gio-thoi-la-rung-dong/266929/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.