Chương trước
Chương sau
“Dụ Thụ”

“Hỗn Huyết”

Hai người cùng đồng loạt lên tiếng.

“Sao lại xuất hiện ở đây?” Sơn trong hình thái Dụ Thụ nhìn Nhi với ánh mắt ngạc nhiên. “Không phải giờ này đang ở tứ lục địa sao?”

“Thì thấy mọi người đều tiến lục địa trung tâm, nên tớ cũng muốn sang đây có gì chơi vui không? Nhưng chỉ có tớ, những người khác chưa đủ điểm tích lũy để vào đây” Nhi nhìn thấy Sơn thì hớn hở, sau đó ngó nghiêng xung quanh.

“Mọi người đều đến dược khố mua dược liệu rồi.” Sơn đoán Nhi đang tìm kiếm mọi người. “Nhi là môn đồ Tiêu Dao Phái.” Sơn nhìn trang phục của Nhi rồi đưa ra kết luận.

“Đúng vậy.” Nhi gật đầu.

“Có chắc vào Tiêu Dao phái ổn không đó? Lão người yêu của bà hình như thuộc phe đối lập”

“Ha ha” Nhi cười lớn khiến Hạnh Nhân ở bên cạnh và Sơn ở đối diện trợn trắng mắt. Nhi khoát vai Sơn nói: “Bạn không thấy như vậy thì càng thú vị sao? Hai người yêu nhau ở hai phe đối lập, rất phấn khích nhé.”

“Suy nghĩ kỳ lạ. Mà này, vào cùng nhóm với tụi tôi đi, mỗi người tham gia mạt thế đều chọn bạn đồng hành đó” Sơn phổ cập kiến thức cho Nhi. “Chúng tớ có 10 người rồi, bạn vào cùng nhóm với tụi tớ đi. À, để tớ giới thiệu. “ Sơn đưa tay chỉ về hướng Hạnh Nhân, “Đây là Hạnh Nhân, cũng thuộc nhóm tớ.”

“Tụi tớ quen biết nhau rồi. ” Nhi và Hạnh Nhân đều mỉm cười. “Cho tớ hỏi môn phái Yêu Nhân là gì? Bạn giữ chức vụ gì ở trong môn phái đó”. Nhi rất muốn biết vì nãy giờ Nhi cũng đã phát hiện ra trang phục của Sơn có màu tươi hơn của Hạnh Nhân, thêm nữa là trang phục có thêm những họa tiết chìm kỳ cục.

“Khụ khụ, tớ là trưởng lão đó. Rất oách đúng không?” Sơn hào hứng nói chuyện. “Nhi biết môn phái Yêu Nhân do ai thành lập không?” Sơn nhận được cái lắc đầu của Nhi thì cười lớn nói: “Trưởng môn của tụi tớ tên Lăng cùng chồng của Ngài là Hắc Miêu”.

Nhi trợn mắt to nhìn Sơn. Sơn nhìn thấy sự kinh hãi trong ánh mắt của Nhi thì vỗ vỗ vai nói: “Hesman cũng là trưởng lão của môn phái Yêu Nhân, còn nữa, tụi thằng Chiến, thằng Hà đều là những đệ tự nòng cốt trong môn phái nhé. Nói cho cùng, bọn người Tiêu Dao mà biết đệ tự của họ là người thân của những người đứng đầu phái Yêu Nhân chắc sẽ tức chết.”

Lúc này Hạnh Nhân chú ý tới xung quanh không có ai nhìn tới bên này thì thở phào nhẹ nhõm. Lúc mới bắt đầu nghe Dụ Thụ nói về trưởng môn và các vị trưởng lão thì lo lắng nhìn xung quanh và đặc biệt là Nhi, ai có thể biết đây có thể là kẻ thám thính thông tin mật của môn phái mình không cơ chứ.

“Hạnh Nhân, qua đây.” Sơn không chúý vẻ mặt đề phòng Hạnh Nhân nhìn Nhi mà nói: “Ta giới thiệu, đây là em gái của lão tổ Hắc Miêu, em gái của trưởng lão Hesman.” Lời Sơn vừa giới thiệu khiến Hạnh Nhân sững người.

“Làm sao người nhà của Yêu Nhân lại là người của Tiêu Dao phái?” Hạnh Nhân trợn mắt không thể tin nhìn Nhi, không lẽ Nhi là kẻ mật thám của môn phái tới nằm vùng ở Tiêu Dao phái.

“Ừ nhỉ, Nhi sao lại vào Tiêu Dao phái?” Sơn giờ mới thấy điều bất hợp lý.

“Ngay từ đầu tớ đã chọn môn phái Tiêu Dao mà” Nhi không hiểu nhìn Sơn “Có vấn đề gì không đúng à”.

“Quá không đúng ấy” Sơn đưa tay vỗ đầu mình nói. “Phải tới cấp 75 chức năng môn phái mới được mở ra, có rất ít người ở cấp 10 mới xuất hiện, thỉ dụ như tên Phong Vân của Tiêu Dao phái ấy, hắn ta may mắn là cấp 10 có cơ duyên mở ra chức năng môn phái sớm. Còn bạn, ngay khi mới thiết lập hình thái đã được chọn lựa, thật là quá kinh khủng” Sơn vừa chống cằm suy nghĩ vừa nói. “Không lẽ phụ thuộc vào hình thái nhân vật và duyên may mắn của năm người được quyền lựa chọn hay sao? Lão Lăng được chuyển đổi giới tính lại có chức năng tự tạo môn phái đó”

"Hay ghê." Nhi cười khiến Sơn cau có.

"Hay gì mà hay. Tôi muốn kiện công ty sản xuất game."

"Đừng nóng." Nhi mỉm cười vỗ vỗ vai Nhi.

"Ai chà. Đây không phải Dụ Thụ của Yêu Nhân sao? Hôm nay chưa được thao nên tới nơi đông người dụ người à?" Giọng nói khinh miệt từ phía sau vang lên. Cả ba người Nhi quay lại. Tất cả nhìn nhau.

Phía đối diện Nhi là người của Tiêu Dao phái. Họ cũng ngạc nhiên khi nhìn đệ tử của mình đứng ở bang phái khác. Thanh Vân nhìn Nhi rồi nhìn Sơn.

"Tưởng ai, hóa ra là những kẻ chạy trốn của Tiêu Dao. Ngứa mông muốn thao à mà mở miệng nói ai." Sơn nhướng mày cười khúc khích, tay che miệng nói. "Ai biết mấy người có chịu được một kích không chứ, đâu có dẻo dai như trưởng lão ta." Nhi lúc đầu còn hơi ngạc nhiên, nhưng càng nghe càng nhíu mày. Nhi đập trán mình một cái, ngay khi tính ngăn cản Sơn thì nghe thấy lời của một người Tiêu Dao phái lên tiếng.

"Ta muốn PK với ngươi. Mau chấp nhận thách đấu." Nhi thấy Sơn hất tay lên không trung và nói với người nọ.

"Không đủ tư cách." Sơn xoay người rời khỏi nhưng không quên nói với Nhi. "Hỗn Huyết, hẹn gặp lại."

Nhi cũng nói: " Hẹn gặp lại."

“Cậu sao quen biết tên đó.” Ngay khi Nhi và Sơn vừa nói lời tạm biệt, một người trong nhóm đệ tử Tiêu Dao phái nhìn chầm chằm vào Nhi như Nhi là kẻ phản đồ.

“Là bạn bè.” Nhi cây ngay không sợ chết đứng nói. “Sư huynh Thanh Vân có thể làm chứng.”

Mọi người cùng nhìn về Thanh Vân, cậu ta gật gật đầu. “Dù sao Yêu Nhân phái có quan hệ thân thiết với người Ma giới, sư đệ nên ít gặp gỡ họ thì hơn.” Thanh Vân nhìn Nhi rồi nói. “Trong trận này sư đệ cũng nên đi với các sư huynh muội sẽ có thêm phần thắng.”

“Đệ vừa mới nhận lời Dụ Thụ tham gia đội của cậu ta rồi.” Nhi áy náy nhìn Thanh Vân. Dù sao đi với người nhà vẫn tốt hơn làđi với những người lạ mặt, cho dù họ có danh nghĩa là sư huynh muội.

“Cái gì? Cậu là người Tiêu Dao phái lại quan hệ với bọn Yêu Nhân phái. Nói, rốt cuộc cậu có phải là gián điệp của Yêu Nhân phái không?” Một đệ tử khuôn mặt dữ tợn bước tới gần Nhi.

“Dừng tay, Thập nhị sư đệ.” Thanh Vân khoát tay. “Cậu ta là người Tiêu Dao phái trước khi Yêu Nhân phái được thành lập.”

Mọi người kỳ cục nhìn Thanh Vân, ai cũng biết người này là người đầu tiên gia nhập Tiêu Dao phái từ rất sớm. Cho nên lời nói của Thanh Vân rất có uy tín trong lòng bọn họ.

“Đệ là người Tiêu Dao phái, nên đồng hành cùng người Tiêu Dao phái. Cho dù đã hứa hẹn với Dụ Thụ thì cũng không cần thiết thực hiện.” Thanh Vân bước tới gần Nhi. “Đi thôi, chúng ta tiến nhập Mạt Thế”

“Nhưng đệ còn chưa lấy đồ vật cần thiết ở kho Dược.” Nhi đứng nguyên tại chỗ và nói.

“Hử” Thập nhị sư huynh quay đầu nhìn lại. “Với tư cách đệ tử ngoại viện tham gia chiến trường Thiên Ma đều không có quyền lợi đến Dược khố lấy dược phẩm. Ngươi ngay cả điều này cũng không biết sao?” Nhi vừa nghe thì cảm thấy bực mình, tuy chỉ là trò chơi, nhưng cái kiểu khinh khỉnh như mình là nhất này khiến cô thấy không ưa gì mấy người trước mặt.

“Được rồi, đệ đi theo huynh là được.” Thanh Vân nhìn thấy sự bất mãn trên khuôn mặt của Nhi thì không đành lòng nói. Lời Thanh Vân vừa nói ra khiến cho tất cả nhìn về cậu.

“Vì sao? Chẳng phải ngoài sư huynh Tùng và sư tỷ XALa thì đại sư huynh không kết nhóm với người khác sao?” Một gã đệ tử không dám đối diện nhìn thẳng Thanh Vân mà nhìn về kẻ được Thanh Vân che chở mà phản ứng. Nhi mặc kệ mấy người đang có ác ý với mình.

“…” Thanh Vân nhìn lướt mọi người rồi nắm tay Nhi đi về phía trước thông qua truyền thống bước vào Mạt Thế. Mọi người bị nhìn thì căm tức nhìn Nhi nhưng vẫn biết điều mà kế tiếp nối đuôi nhau đi vào.

Mạt Thế đúng như tên gọi của nó. Đây là một bãi hỗn độn, nhà cửa sụp đổ, giao thông tắc nghẽn, cơ hồ không có sinh khí. Khi truyền thống chấm dứt, Nhi đang được Thanh Vân nắm chặt tay, Nhi nhìn trang phục người phía trước chỉ có áo phông và quần short, Nhi giật giật khóe môi rồi nhìn về mình, trang phục của Nhi cơ bản cũng giống với Thanh Vân là áo phông và quần short, nhưng lại khác ở một điểm là trên lưng Nhi có một chiếc balo. Nhi sau khi nhìn trang phục của Thanh Vân và mình thì mới chú ý tới xung quanh.

Lúc này hệ thống vang lên thông báo: “Chúc mừng người chơi đã tới chiến trường Thiên Ma – trận chiến Mạt Thế. Hiện nay cấp độ của người chơi là người bình thường. Các kỹ năng hình thái nhân vật có thể mở ra lúc này là kỹ năng Lôi điện và phục hồi. Người chơi cần kích hoạt kỹ năng của mình trước 0giờ, bắt đầu từ thời điểm này còn 4 giờ 02 phút.“

“Em vừa nhận được thông báo của hệ thống?” Ngay khi Nhi còn đang nhìn đồng hồ đếm ngược thì lời Thanh Vân vang lên bên tai.

“Đúng vậy.” Nhi gật đầu. “Hệ thống bảo em còn 4 giờ để kích hoạt kỹ năng, nếu không kích hoạt kỹ năng thì sẽ bị làm sao?”

“Thì em sẽ bị loại bỏ khỏi cuộc chơi, trọng sinh hoặc biến mất.” Thanh Vân mặt nhìn Nhi rồi lại nhìn xung quanh. “Chúng ta cần đi tới trung tâm thành phố, đến đó kỹ năng của chúng ta sẽ được mở.”

“Tại sao lại là trung tâm thành phố, làm sao biết được kỹ năng sẽ mở.” Thanh Vân chăm chú nhìn Nhi thắc mắc.

“Có một hòn đá được gọi là hòn đá kích hoạt chức năng, nó sẽ phản ứng với người có kỹ năng đến gần. Vì em chưa từng tham gia chiến trường Thiên Ma các lần trước nên chưa rõ thôi.” Thanh Vân kéo tay Nhi đi về phía trước. “Cẩn thận dưới chân và xung quanh. Không được sờ vào vật gì, trước khi chưa kích hoạt kĩ năng thì khả năng bị biến thành tang thi là rất lớn. Anh không muốn mới vào chiến trường đã phải ra tay với người của mình đâu.”

“À.” Nhi ngoan ngoãn đi theo sau Thanh Vân, thi thoảng còn kiểm tra hộp thư thoại, nhưng cô nhanh thất vọng vì không hề thấy dấu hiệu có thư gửi.

“Em đang chờ đợi thư của ai, của Dụ Thụ? Nói cho em hay, tới Mạt Thế, mọi chức năng chia sẻ thông tin đồng đội sẽ bị cắt đứt.” Thanh Vân đi phía trước nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.