Chương trước
Chương sau
“Hừ. Người có biết quy củ khi mới lên Cửu Thiên Sơn chứ”

Nhi ngơ ngác nhìn Phi vũ tộc trước mắt, ‘quy củ gì’, lúc này Nhi nhớ tới lời thanh niên nói cái gì về hồng bao, Nhi nghĩ chắc là phí tư vấn, vì vậy lập tức lấy từ trong không gian vật phẩm 100 vạn xu, nhưng khi Nhi vừa đưa tới cho đệ tử kia thì nhận được ánh măt khinh bỉ của người đó.

“Thật là ngu dốt.” Nhi nghe thấy người nọ nói. “Với tư chất ngu dốt của ngươi thì chỉ xứng đáng là đệ tử ngoại viện thôi.” Lúc này, Phi vũ tộc nhân sử dụng một loại bùa chú, một lúc sau,trên bầu trời xuất hiện một bầy hạc, trên bầy hạc là những nam thanh nữ tú, chỉ duy nhất một con hạc gầy yếu cuối cùng thì chở một người lão nhân lôi thôi lếch thếch.

” Ngươi là tân đệ tử.” Một thanh niên nhếch môi nói.

” Tiểu sư đệ tên Hỗn Huyết, ra mắt các vị sư huynh,sư tỷ”. Nhi nghiêm chỉnh cúi đầu, tay để trước ngực, đọc lời thoại xuất hiện trước mắt.

“Lão Tước, viện dược điền của lão đang thiếu người,lão hãy nhận tên đệ tử này đi “. Vị sư huynh đứng ở đầu đàn hạc, người không xoay, mắt nhìn từ trên cao xuống, nói vọng lại phía sau. Người đàn ông say sưa đang ngửa cổ uống một hớp rượu thì dừng lại, mắt nhìn xuống chỗ đứng của Nhi, nói:” cũng được”

” chúc mừng người chơi trở thành đệ tử ngoại viện thuộc dược điền, điểm kỹ năng mở ra bao gồm găng tay làm vườn, kỹ năng chọn lọc thời vụ, kỹ năng diệt sâu, kỹ năng thu hái”. Nhi nhìn bản thông tin mà ngơ ngác, cái này cũng được coi là kỹ năng sao.

” Ngươi còn ngơ ngác cái gì,đi thôi”. Lão Tước quăng hồ lô hết rượu vào người Nhi, Nhi bước lênh thênh lên phía trước. Lão Tước tựa hồ với sự ngoan ngoãn của Nhi rất là hài lòng.

Khu vực dược điền của ngoại viện không giống với dược điền của nội viện, nơi đây đất đai cằn cỗi chỉ có vài loại dược thảo bình thường. Hơn nữa, dược điền này nằm ở sườn núi đá vôi, điều kiện khắc khe khiến dược thảo đã khó sống lại càng khó sống.

Lão Tước vừa dẫn Nhi tới nơi thì gọi 3 người tới, một nam và hai nữ.”Đây là sư huynh của ngươi, tên Củ Cải. Còn hai người kia là sư tỷ của ngươi, tên Bách Hợp và Bách Hóa.”

Nhi nhìn ba người sư huynh, sư tỷ và chào hỏi: “Xin chào, đệ là Hỗn Huyết”. Cả ba cũng vui vẻ đón nhận người sư đệ mới này.

Dược điền ngoại viện tuy không rộng nhưng vì điều kiện sinh trưởng khó khăn cho nên dù chỉ có 3 người, giờ thêm Nhi là 4 người vẫn rất mệt mỏi. Nhi phát hiện ra nhiệm vụ chăm sóc dược điền rất thú vị, thấy cột HP giảm nhưng tốc độ tăng cấp cũng tỉ lệ nghịch khiến Nhi vô cùng vui vẻ.

“Chủ nhân, người có cần chúng em giúp đỡ không?” Tiểu Xà từ không gian tư nhân của Nhi chạy ra bên ngoài, nó phản cảm với cái nơi điều kiện ác nghiệt này.

“Không cần” Nhi chăm chú theo hướng dẫn của hệ thống chăm sóc một góc dược điền nói. Khi nhìn xuống Tiểu Xà chút nữa thì Nhi nhảy dựng, một con rắn màu trắng đang ngoe nguẩy cái đuôi như con chó nhỏ. Nhi nhìn về ba người sư huynh, sư tỷ thấy họ đang chăm sóc góc vườn khác không chú ý bên này thì thở phào. Từ lần trước Nhi biết Bạch Long được coi là thượng cổ thần thú, nếu để người khác biết được không biết cái mạng nhỏ của nó ra sao nữa. “Trở về đi Tiểu Xà, đừng để người khác nhìn thấy.”

“Không, ở đây với chủ nhân vui hơn nhiều.” Tiểu Xà không phát hiện ra ánh mắt của Nhi đang trừng mắt nhìn nó. Nhưng đúng lúc này, nó biến mất và nói: “Chủ nhân, có người tới, em đi trước đây”. Nhi trừng mắt nhìn vào không trung nơi trước đó Tiểu Xà xuất hiện. Nhi lắc lắc đầu, thôi, bỏ đi, có con rắn nhỏ ở đây mình chẳng tăng thêm điểm chăm sóc dược điền.

Đúng như Tiểu Xà nói, chỉ chớp mắt sau, dược điền ngoại viện Tiêu Dao phái nơi chỉ có cỏ và lẻ tẻ vài cây dược liệu xuất hiện 5 người, ngay khi vừa nhìn thấy họ Nhi chỉ biết thế giới này thực sự nhỏ, dù là thực hay là ảo. Năm người vừa mới xuất hiện có 2 người chính là Tùng và Thanh Vân trong nhiệm vụ chính hồi Nhi mới chơi xuất hiện, một người nữa có thể coi là tình địch trong game của Nhi chính là quận chúa XAla.

Lão Tước tập hợp Củ Cải, Bách Hợp, Bách Hóa và Nhi giới thiệu năm người mới tới: “Đây là đệ tử nội viện, đại đệ tử Thanh Vân, nhị đệ tử Tùng, ngũ sư tỷ XAla, thất sư huynh Hiền Liệt, thập sư tỷ Hồng Ngọc.” Sau đó lão Tước cũng giới thiệu bốn người cho năm người đó. “Đây là đệ tử trong coi dược điền ngoại viện là Củ Cải, Bách Hợp, Bách Hóa và Hỗn Huyền. Ngay khi vừa nghe tên ba người Củ Cải thì Hiền Liệt tủm tỉm cười. Còn ba người Thanh Vân nhìn Nhi cũng sửng sốt một hồi, Thanh Vân là người lên tiếng đầu tiên: “Đệ là Hỗn Huyết?”

Mặc dù không muốn nhận mình quen biết với Thanh Vân bọn họ đâu, nhưng nhìn ánh mắt sáng lấp lánh của Thanh Vân, Nhi vẫn gật đầu: “Đúng vậy, lâu ngày không gặp Thanh Vân huynh”

“hừ”, Hồng Ngọc đứng gần đó cười lạnh một tiếng.

XAla thì nhìn Nhi một hồi mới hỏi: “Ta muốn biết tin tức của thành chủ Child, ngươi có gặp cậu ta không? Bây giờ cậu ta đang ở đâu?”

‘Còn lâu tôi mới nói cho cô biết người yêu tôi đang ở đâu nhé.’ Nhưng mặt vẫn tỏ vẻ lạnh lùng và hơi thể hiện sự ngạc nhiên. ” Đệ nghỉ chơi một năm trời, bây giờ mới chơi lại. Cũng chỉ gặp mọi người là người quen đầu tiên. Mọi người không giữ liên lạc với Child sao?”

Nhi thấy XAla lắc đầu, vẻ mặt buồn buồn nói: “Ta không có gặp, từ khi di dời lục địa Huyền Vũ đã không gặp.”

Nhi “A” một tiếng, lâu vậy mà vẫn còn nhớ thương người yêu của người ta sao. “Có thể Child không còn chơi GOW nữa”. Nhi không chớp mắt nói dối. Nhìn thấy tia buồn trong mắt của XAla không làm Nhi thấy áy náy.

“Lão Tước, chúng ta tới đây để nhận một đệ tử đến trong coi dược điền nội viện.” Tùng là người đánh vỡ trò hàn huyên của ba người Thanh Vân, XAla và Nhi. Lời Tùng vừa nói khiến ánh mắt mọi người đổ dồn về Nhi, cũng đúng thôi, người ta là người quen của Đại sư huynh và Ngũ sư tỷ.

“Đệ có muốn tới dược điền nội viện không?” Thanh Vân không tiếc lấy danh tiếng đệ nhất đệ tử của mình nói với Nhi.

“Không.” Nhi lắc đầu dưới ánh mắt muốn rớt ra của những người xung quanh. Hiền Liệt nhướng mày thú vị nhìn Nhi. “Đệ mới tới Tiêu Dao phái, còn lạ nước lạ cái, mấy vị sư huynh, sư tỷ của đệ có kinh nghiệm chăm sóc dược điền hơn, huynh chọn họ đi.”

“Đệ có chắc mình muốn ở lại đây?” Thanh Vân nhìn cũng không buồn nhìn xung quanh. Đứng đây cũng biết linh khí kém cỏi.

“Đệ sẽ rèn luyện để tiến vào Nội viện.” Nhi đóng đinh chặt thép nói. Lời vừa nói ra liền nhận được ánh mắt khinh bỉ của Hồng Ngọc.

“Ngu ngốc, ngươi nghĩ số lượng đệ tử ngoại viện vào được nội viện nhiều lắm sao. Cả nghìn năm qua cũng chỉ có 30 người, chưa kể trong 30 người đó chỉ có đúng 4 người vượt qua thử thách còn sống sót trở thành đệ tử chính thức. Ngươi được sự bảo hộ của sư huynh mà còn ngại chê. Kiến thức nông cạn. Ngươi nghĩ vì sao nhiều đệ tử ngoại viện bị đưa ra chiến trường Thiên Ma phải bỏ mình trọng sinh hoặc thay đổi tài khoản nhân vật khác chơi lại từ đầu” Lời Hồng Ngọc vừa nói khiến Thanh Vân nhíu mày.

Thanh Vân không vui nói: “Sư muội, Hỗn Huyết mới chơi GOW, còn chưa biết rõ sự thay đổi các phiên bản. Muội cũng là người chơi, không cần nói như vậy.”

Nhi cũng không ngại lời Hồng Ngọc nói, dù sao Nhi chơi GOW cũng chỉ là để có không gian hẹn hò với anh Thiên chứ cũng không thật sự là chơi game.

Thanh Vân tính muốn nói thêm gì đó nhưng bị Tùng ngăn cản: “Nếu đệ đã quyết như vậy thì hãy cố gắng tu luyện. Bảy năm sau mong rằng sẽ thấy đệ vượt qua Hồng Môn trận trở thành đệ tử nội viện. Lão Tước, ngươi đề cử ai trong số ba người họ”. Tùng hướng lão Tước đòi người.

“Củ cải, ngươi đi đi.” Lão Tước gật đầu nhìn Củ Cải. Củ Cải sau khi tạm biệt mọi người cũng nhanh chóng rời đi theo nhóm người Thanh Vân. Hai cô gái Bách Hợp và Bách Hóa cũng tự mình rời khỏi ngay sau đó. Lúc này, Nhi nghe Lão Tước nói: “Ngươi có biết Hồng Môn đại hội là gì không?”

“Không biết. Xin lão chỉ điểm.” Nhi rất ham học hỏi không ngại mở miệng nói.

“Tiêu Dao phái cứ cách 50 năm đều thu nhập đệ tử bên ngoài và tấn chức đệ tử ngoại viện. Hồng Môn đại hội chính là ngày đó. Chỉ cần vượt qua yêu cầu là trở thành đệ tử nội viện.”

“A” Nhi gật gù đã hiểu. Giống như kiểu sát hạch, thi đầu vào.

“Ngươi đi theo ta.” Lão Tước nhìn về ngọn núi sau dược điền và nói với Nhi. Nhi ngoan ngoãn đi phía sau lão Tước. Nơi hai người đến chính là đỉnh núi sau dược điền. Hóa ra là một ngọn núi lửa dừng hoạt động. Lão Tước đá Nhi vào bên trong ngọn núi và nói: ” Vào đó tu luyện đi.”

Nhi xoa xoa mông đứng dậy nhìn Lão Tước ở phía trên. Tiếng hệ thống báo một tin nhắn: ” NPC lão Tước giao nhiệm vụ luyện công cho bạn. Thời gian 6 năm. ”

Nhi nhìn cửa miệng ngọn núi đóng lại. Xem ra còn lâu mới ra được. Nhi lẩm bẩm một mình rồi cài đặt chế độ luyện công rồi thoát GOW.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.