“Anh là Tổng công.” Sơn ngạc nhiên nhìnngười con trai trước mặt này. Trong ấn tượng của mình, đó là một mặtthan không hơn không kém. Nhưng người trước mặt mình cứ như ánh mắt trời tỏa sáng vậy.
Kyo trong lòng hưng phấn cực độ nhìn Sơn gật đầu. “Đúng vậy, lần đầutiên gặp mặt em ở đời thực, xin chào”. Kyo đưa tay hướng Sơn muốn bắttay cậu bé thì Luck từ phía sau đang tới kéo tay Kyo đi. “Vào nhà thôianh Kyo”. Kyo nhìn bàn tay mình bị Luck kéo đi mà trong lòng ấm ức, anhkhông muốn cầm tay thằng nhỏ này, anh chỉ muốn cầm tay Sơn thôi. Kyođang định kéo bàn tay khỏi Luck thì cánh tay còn lại cũng bị nắm lấy vàkéo đi, nhìn lại thì phát hiện là thằng nhỏ Jame.
Lúc này Nhi được Thiên đặt trong lòng hướng mặt ra phía ngoài thì mớichú ý tới người thanh niên tên Kyo đang bị trái phải là Jame và Luck kéo tay hướng nhà đi tới. Nhi nhìn lại Thiên, Thiên cũng nhìn xuống Nhi vànói: “Đúng là cậu bạn đó chăm sóc anh đó.”
Nhi “À” một tiếng rồi cúi đầu xuống suy nghĩ điều gì đó, Thiên nhìn cáiót của Nhi mà mỉm cười, lâu lắm rồi mới lại được ôm bé con trong lòng.
Trong khi Thiên đang vui vẻ ôm Nhi thì An lại trừng mắt với hành độngthân thiết quá mức của Thiên, Thiên chú ý có ánh mắt nhìn mình thì ngẩnđầu thấy đôi mắt tóe lửa của An, Thiên không nói gì chỉ gật đầu mỉmcười.
Mọi người ngồi ngay ngắn bên bàn trà, ba người Jame thì ngồi ngay bêntrái Thiên, Kyo thì tính muốn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-van-luon-la-em/2988221/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.