Lộc cộc…. lộc cộc… lộc cộc…. Trên đườngnúi gồ ghề có một con lừa già đang di chuyển. Sau lưng nó kéo theo mộtgồ rơm trên một xe kéo. Bên cạnh nó là một thiếu niên. Thiếu niên mộttay cầm roi lùa lừa, một tay vung vẩy một cây sáo. Trên miệng thiếu niên là một cọng rơm.
“Bịch”. Một vật rơi trên gồ rơm làm con lừa già trì trệ ngừng bước.Thiếu niên nghiêng đầu nhìn về phía sau thì thấy một cái đầu ngân phátđang di chuyển..Sau đó, cái đầu di chuyển lộ ra một đôi màu đỏ trên màuda trắng bạch thiếu huyết sắc. Thiếu niên rùng mình, nắm chặt chiếc sáocùng roi và lùi dần bước chân về phía sau. “Huyết tộc”Thiếu niên thốtlên lời nói. “Bây giờ đang là thời kỳ đình chiến cập nhật phiên bản mới. Ngươi không thể tiến vào khu vực hòa bình.”
Nhi thấy choáng váng đầu một lúc, vì cớ gì di chuyển không gian lại làrơi xuống gồ rơm chứ. Nhi ném cọng rơm ra khỏi miệng thì nghe thấy tiếng người nói chuyện. Ngẩng đầu nhìn thiếu niên 14 tuổi đang nắm cây sao tư thế phòng vệ trước mặt kết hợp với lời thiếu niên nói khiến Nhi khẩncấp muốn cập nhật thông tin ngay. Nhi nhìn thiếu niên, giọng nói ôn hòa: “Xin lỗi, có vẻ ngươi hiểu lầm. Ta không biết chuyện gì đang diễn ra,ta vừa đăng nhập trò chơi thì bị ném xuống đây”.
Thiếu niên hơi bất ngờ vì thái độ của Huyết tộc trước mắt nhưng khi nhìn thấy đôi tai tinh linh của người này thì sững người: ” Ngươi, sao ngươi lại có đôi tai tinh linh. Ngươi là người lai”.
“Ừ”. Nhi ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-van-luon-la-em/2988180/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.