“Cảm ơn, cảm ơn hai cháu đã giúp già tìm được đứa cháu”. Cụ già nước mắt lưng chòng cầm tay Child và Nhi nói.
“ Có thể giúp đỡ cụ là niềm vinh hạnh của chúng cháu”. Child lễ phép nói.
“Ta… ta có một việc nữa cần sự trợ giúp của hai cháu, hai cháu giúp tachứ”. Nhi và Child gật đầu đồng ý. Cả hai đều biết đó chính là nhiệm vụtiếp theo.
Ông lão trưởng thôn đưa cả hai đến một khu vườn có nhiều cây cỏ khácnhau, ông lão chỉ vào những gốc cây nhìn đang héo úa nói: “Ta muốn cáccháu chăm sóc cây Diệp phong dược, không rõ lý do vì sao mà Diệp phongdược lại bị héo úa sắp chết”. Cả hai nhìn vào cái cây héo úa vàng vọttrước mặt, Nhi nghe thấy Child nói: “Chúng ta cần nhổ hết cây thuốckhác, Diệp phong dược là loại cây yêu cầu địa phương chỉ có một mình nósống, mấy cái cây xung quanh dược điền cũng cần phải chặt bỏ.” Thấy Nhinhìn sang mình, Child cười và nói: “Huynh sẽ đốn cây xung quanh đây, đệngồi nhặt hết các loại dược liệu kia đi và trồng sang một khu khác”.Child chỉ tay về phía bên kia vườn, nơi đó có một dòng suối chảy qua,Nhi nhìn theo và gật đầu. “Đệ nhớ trồng hết thì đừng vứt bỏ dược liệuđi, đệ mở rộng ô đặc biệt trong túi vật phẩm không gian, nơi đó có thểlưu giữ dược liệu. Sau này mở ra không gian tùy thân thì tạo một dượcđiền trong đó”.
Nhi gật đầu tỏ rõ đã hiểu. Nhi nhìn Child, người này có kế hoạch, lờinói thì quyết đoán, có vẻ là người quen chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-van-luon-la-em/2988149/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.