🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có người từng nói với tôi, muốn hạnh phúc thì phải trả giá. Nhưng trả giá bao nhiêu, trả đến khi nào, thì người ấy lại không nói cho tôi biết. Có những kẻ luôn oán thán vì sao mình đã trả giá rất rất nhiều, nhưng vẫn không thể đạt đến thứ mình muốn. Nhưng có lẽ họ không nhận ra rằng, chẳng phải họ không thể đạt được mục đích của mình, chỉ là mục đích đó không thể đánh đổi bằng những thứ họ đã bỏ ra, mà cần một điều khác. Điều mà họ chưa thể tìm ra.

**

Dù Lê Yến Nhi có muốn hay không, có ghét hay không, thì rốt cuộc Hoàng Nhật Huyền vẫn chuyển trường.

Cô giáo chủ nhiệm mới rất dịu dàng và ấm áp, dần dần cũng khiến Huyền quên đi những thói quen cũ, những thói quen hình thành từ việc bị mắng, bị chửi và bị phạt mỗi ngày.

Quay trở lại ngôi trường ngày xưa, Huyền vô tình một lần nữa được xếp chung lớp với Vũ. Cậu bé ngày trước còn hào hứng khi có bạn, tức giận đập phá đồ, cậu bé ngày trước còn thể hiện hết mọi cảm xúc vui buồn trên mặt, khi gặp lại bỗng như trở thành một người khác.

Lặng lẽ và u ám.



Huyền không dám bắt chuyện với Vũ. Con bé nhớ lại khi trước Vũ từng ghét mình đến mức nào, vậy nên làm gì cũng cố gắng tránh xa cậu hết mức có thể, chỉ sợ làm cậu khó chịu. Nhưng các cụ nói cấm có sai, tránh được một năm không tránh được cả đời.

Một buổi chiều mùa đông, cô giáo bất chợt đánh thức Huyền dậy. Con bé dụi dụi mắt,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-niu-lay-tay-toi/360847/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Là Em Níu Lấy Tay Tôi
Chương 17: Âm thanh kèn và đàn bầu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.