Sáng sớm hôm sau, trong khi tất cả người làm trong nhà đang tất bật chuẩn bị cho hôn lễ. Mạc Tử Sâm vẫn chưa thấy em gái xuất hiện, tưởng rằng cô vẫn còn đang ngủ say ở trên phòng nên đã lên lầu và có ý định gọi cô dậy. Nhưng khi lên tới nơi và mở cửa phòng ra...cô chẳng thấy bóng dáng của Vân Ninh đâu cả. Kì lạ! Chẳng lẽ mới sáng sớm em gái cô đã đi đâu rồi sao? Cô xuống nhà hỏi tất cả người làm, nhưng ai cũng trả lời là từ lúc rạng sáng đến giờ vẫn chưa thấy Vân Ninh xuống nhà khi nào cả. Tử Sâm lúc này đã bắt đầu có dự cảm không lành! Cô cầm điện thoại lên và nhấn vào dãy số của Vân Ninh...điện thoại liền báo thuê bao không gọi được! Không phải chứ? Em gái cô muốn bỏ trốn sao..?
Mạc Tử Sâm bắt đầu thông báo cho ba mẹ của mình biết em gái đã mất tích, cả nhà liền nháo nhào lên đi tìm cô dâu. Hôm nay là ngày đại hôn với nhà họ Hàn, nhất định không thể để xảy ra sai xót nếu không Mạc thị sẽ không thể cứu vãn được nữa!
Ba mẹ của cô huy động toàn bộ lực lượng và nhân lực trong nhà tìm kiếm Vân Ninh ở khắp nơi trong thành phố, họ lục soát hết tất cả những nơi cô thường hay tới hay thậm chí là cả nhà bạn bè của cô! Nhưng không hề tìm thấy dấu vết của Vân Ninh đâu cả. Cứ như là...cô gái này đã bốc hơi trong một đêm vậy!
Ba mẹ cô bắt đầu hoảng loạn, và rồi họ lại nghĩ ra kế sách khác...là để cho Mạc Tử Sâm gả thay. Vì hai người giống nhau y như đúc nên ngoài người thân trong nhà thì khó ai có thể phân biệt được trong hai người ai là Tử Sâm ai là Vân Ninh. Nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ là hai chân của cô...ai cũng biết nó đã bị phế từ năm cô mười tám tuổi, nên không thể để cô ngồi xe lăn đến lễ đường được! Thế là họ đã tìm đến một người bạn làm ở viện nghiên cứu chấn thương chỉnh hình. Người này đã bắt Tử Sâm phải mang chân giả, tập đi đứng trong vòng một buổi sáng, ba mẹ cô cũng không ý kiến gì vì họ nghĩ chỉ cần qua được buổi hôn lễ này thì Vân Ninh sẽ quay trở về.
Mạc Tử Sâm chỉ đành cố gắng thuận theo, cô khổ sở nén đau tập đi đứng trong vài tiếng đồng hồ, cô không ngờ em gái cô lại hành động bồng bột như vậy! Cô đã âm thầm cho người điều tra, xem có phải Vân Ninh đã bỏ đi cùng với Kinh Diệt là người tình của em gái cô hay không?! Tên đó là một tên đào hoa, công việc cũng không ổn định, ý chí làm ăn cũng không có, luôn ỷ vào việc Vân Ninh là người có gia thế nên không chịu cố gắng, vậy nên từ lúc bắt đầu cô đã khuyên nhủ Vân Ninh hãy thôi hi vọng vào anh ta nhưng em gái cô vẫn không nghe! Vân Ninh cứ như kiểu đã bị lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ, mang hết tài sản và của hồi môn bỏ đi...xem như lần này là cô trả lại cho Vân Ninh những gì cô đã nợ em ấy vậy...
Đôi chân đã lâu rồi không thể hoạt động nay lại bị cưỡng ép đi đứng ngay lập tức làm cô cảm thấy đau nhức không thể tả..! Nhưng Mạc Tử Sâm vẫn cắn răng chịu đựng, cô không thể để Mạc Thị suy sụp trong gang tất như thế được.
Cuối cùng thì giờ cử hành hôn lễ cũng đến, mọi thứ đều chuẩn bị gấp rút nhưng cũng may là vẻ ngoài của cô với Vân Ninh không khác nhau là mấy, nên những thứ đã được chuẩn bị từ trước đó cho Vân Ninh cô cũng có thể dễ dàng sử dụng được. Coi như ông trời vẫn còn thương và cho Mạc Gia cô một con đường sống!
Tử Sâm khoác lên mình chiếc váy cưới lộng lẫy do Hàn Gia đặt may riêng cho cô, vì nhà họ Hàn chỉ có mỗi người con trai là Hàn Minh Hạo nên những gì tốt đẹp nhất họ đều dành và chuẩn bị cho anh cả, họ luôn muốn được nở mày nở mặt vì anh!
Còn cô, Mạc Tử Sâm hôm nay rất khác! Hôm nay là ngày đầu tiên cô có thể đứng dậy và còn có thể mặc váy cưới để gả cho một người đàn ông. Đó là hai việc mà từ năm mười tám tuổi cô đã mặc định trong đầu là không thể nào xảy ra nữa..! Chân cô còn đeo thêm một đôi giày bằng pha lê đính kim cương lấp lánh. Hôm nay cô nhất định phải thay em gái cô hoàn thành hôn lễ thật tốt!
Cô được ba mình dắt tay vào lễ đường, xung quanh có rất đông các quan khách là doanh nhân từ lớn đến bé không thiếu một ai, vì nhà họ Hàn là tập đoàn lớn nhất nhì nước không ai là không biết, thế nên vốn quan hệ của họ là nhiều vô số kể!
Mạc Tử Sâm từng bước từng bước khập khiễng đi đến thánh đường, trước mặt cô lúc này là một người đàn ông với vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú, nhưng có đôi mắt cực kì băng lãnh, dáng vóc thì không thể chê vào đâu được vì Hàn Minh Hạo rất cao và còn thường xuyên tập gym nữa. Ba cô trao tay cô lại cho anh, anh hờ hững gật đầu còn không thèm nhìn cô một cái rồi nắm tay cô tiến hành hôn lễ.
Từng phút giây trôi qua đối với cô như muốn nín thở, cô cố gắng hết sức để đứng vững trên đôi chân của mình, nhưng những lễ nghi trong hôn lễ diễn ra quá lâu nên cô bất ngờ khuỵ xuống. Minh Hạo phản ứng rất nhanh ngay lập tức liền đỡ lấy cô, thân hình vững trãi giữ yên cô trong vòng tay anh. Tim của Tử Sâm liền đập "bụp" một cái rất mạnh, khoảnh khắc đôi mắt của anh và cô chạm nhau, cô như muốn bị hút hồn vào đôi mắt ấy mà không thoát ra được. Đến khi anh cất tiếng nói:
- Cô nhìn đủ chưa? Mọi người cũng đang nhìn cô đấy!
Cô liền choàng tỉnh và đứng thẳng dậy, nhất thời lúng túng đang không biết phải giải thích thế nào thì Minh Hạo liền lên tiếng giải vây cho cô:
- Tiếp tục đi!
Thế là vị linh mục lại tiếp tục nhiệm vụ của mình và xem như chưa có gì xảy ra, hôn lễ được hoàn thành trọn vẹn!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]