Sau đó Mạc Tử Sâm quay người bỏ đi không nói thêm lời nào. Ả thư ký kia liền tưởng mình lợi hại!Mới bịa ra được tí chuyện mà đã không chịu được đả kích của cô nữa nên phải bỏ đi rồi. Còn Mạc Tử Sâm thì lại không hề để ý đến điều đó, cô đang bận rộn ở trong mớ suy nghĩ hỗn độn của mình...
"Thì ra chính là ông ta, thế nên ngày hôm đó tên Hàn Minh Hạo tức giận với mình đến thế là vì như vậy. Lão già thối tha đó hẵn là đã ôm mối hận này từ rất lâu rồi đây. Có lẽ...cũng đến lúc giải quyết ông ta rồi!"
Nghĩ rồi Mạc Tử Sâm càng sãi bước rộng hơn nhanh chóng tiến về phía trước, cô vừa đi vừa đưa tay vào túi xách để lấy điện thoại ra và nhấn vào dãy số lạ gọi cho một người...
*đầu dây bên kia*
"A lô?"
- Còn nhớ tôi chứ?
"Thủ lĩnh??"
- Giờ gọi hai từ đấy vẫn còn sớm lắm! Dù sao tôi cũng không còn quản lý các cậu nữa.
"Trong mắt anh em chúng tôi, chị vẫn mãi là thủ lĩnh!"
Giọng nói bên kia bắt đầu có chút xúc động, thấy vậy Mạc Tử Sâm cũng không khỏi có chút cảm giác nghẹn ở cổ. Cô liền chuyển chủ đề không để chuyện tình cảm lấn át nữa:
- Tôi có việc cần các cậu giúp.
"Được, chị cứ nói đi."
- Điều tra lịch trình và nơi ở cụ thể của Vương tổng thuộc tập đoàn Vương Thị gửi vào số điện thoại này cho tôi!
Giọng của Mạc Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-do-em-khong-may-man/2846874/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.