Khúc Cửu Nhất và Tạ Tụ bị tách ra.
Tạ Tụ không cần phải nói, người của Vô Lượng sơn trang vốn nhằm vào hắn, chẳng những bên ngoài có kiệu tám người nâng hắn đi, trong kiệu còn chuẩn bị các kiểu trang sức rực rỡ và điểm tâm, không dám trễ nải việc đưa hắn về.
Những tráng hán của Vô Lượng sơn trang nọ cũng là hận không thể dâng cả tim mình trước mặt mỹ nhân, kể cả vị mỹ nhân này không phải của họ, bọn họ cũng bằng lòng vượt núi băng sông vì nàng.
Tuy vậy, bọn họ chẳng khách khí như vậy với Khúc Cửu Nhất.
Một mùi chanh chua nồng đậm phủ lên căn viện của họ.
"Một thư sinh văn nhược như ngươi vậy mà lại lấy được một thê tử xinh đẹp như tiên?"
"Hừ, với chút bản lĩnh này của hắn, mỹ nhân nọ gả cho hắn, hắn cũng chẳng bảo vệ được. Nếu là ta, ta sẽ đưa nàng đi ẩn cư ở trên núi, cái gì cũng không cần nàng làm..."
"Không biết vì sao nhưng ta rất muốn cho ngươi một trận"
...
Nghe xem, chua chưa kìa.
Khúc Cửu Nhất rất bất đắc dĩ, hiệu quả của mỹ nhân kế sao lại tốt như thế? Những người này chưa từng thấy mỹ nhân bao giờ à?
Đương nhiên, đây là do Khúc Cửu Nhất thiếu hiểu biết.
Người trong giang hồ, ngày nào cũng dầm mưa dãi nắng, dù là nữ hiệp hay mỹ nhân được vô số nam tử giang hồ thổi phồng lên cũng già rất nhanh, nào được đẹp như Tạ Tụ? Hơn nữa, kiếp trước Khúc Cửu Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-chuong-mon-cua-mon-phai-toan-my-nhan/2559924/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.