10 giờ đêm, bóng tối ngập tràn khắp không gian.
Ánh trăng mờ nhạt lé loi rọi vào trong căn phòng tối tăm, cả không gian bị bao phủ bởi hương sắc u trầm và tăm tối trái ngược hoàn toàn với vẻ lộng lẫy, náo nhiệt của thành phố về đêm sầm uất đang rực rỡ bóng đèn phía xa.
Thiếu nữ với thân hình mảnh mai, mềm mại đang tựa mình trên chiếc ghế salon. Trong chiếc ly thủy tinh đế Lan Trắng đầy tao nhã trên tay cô là chất lỏng xinh đẹp màu đỏ đậm, hương thơm dày đặc của trái cây đen chín mọng, vị ngọt đậm của hạt ca cao đen và sự phức tạp từ mùi khói, cam thảo – những hương vị điển hình của Haut – Brion lan nhẹ trong không khí, nhẹ nhàng quang quẩn nơi đầu mũi, làm mê đắm lòng người.
Người thiếu nữ nhẹ nhàng nâng ly rượu lên, ngón tay khẽ viền theo miệng ly trong suốt, đôi mắt cô nhìn thấu qua cửa kính của căn phòng hướng về phía những đốm sáng lòe loẹt ở nơi xa, đôi con ngươi lơ đãng tựa như nhìn vào hư vô, nhưng trong sự lơ đãng ấy lại là một mảnh lạnh nhạt, không ý vị, không cảm xúc.
Ánh trăng như chiếu vào đôi mắt ấy tạo nên những tia sáng bạc đầy lạnh lẽo, cô cất giọng hờ hững nhưng lại như một chú mệnh khiến người ta không khỏi kính sợ bởi sự uy nghiêm và áp lực vô hình trong đó: “Cậu hãy tự đến Pháp Tắc đường lĩnh phạt đi.”
Vô Ảnh khẽ thở phào nhẹ nhõm. Đến Pháp Tắc đường cùng lắm chỉ bị phạt roi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-cho-anh-den/2014284/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.