Dịch Dương ngồi một mình trong căn phòng học, ánh đèn vàng như đang nhấn chìm không gian xung quanh.
Căn phòng nhỏ hẹp, ngập tràn sách vở, những trang giấy vương vãi đầy bàn, nhưng không có gì ngoài cảm giác trống rỗng. Hắn lặng lẽ cầm cây bút, xoay đều trong tay, như một cách để xua tan sự căng thẳng trong lòng.
Những dòng chữ trên giấy như nhòe đi trong tầm mắt hắn. Hắn không thể tập trung.
Tiếng gõ cửa phá vỡ sự im lặng. Dịch Dương hơi nhíu mày, đôi mắt lạnh lùng liếc qua cửa phòng. Một cái gõ cửa không mời mà vào, hắn đã quen.
"Vào đi." Giọng Dịch Dương vẫn đều đều, không hề thay đổi.
Minh, người bạn duy nhất mà Dịch Dương không thể hoàn toàn từ chối, bước vào. Hiên là một người mà hắn đã quen từ lâu, từ những ngày cấp ba. Nhưng dù vậy, hắn vẫn không thể nào coi cậu là bạn thân, bởi Dịch Dương không có khái niệm về bạn bè.
"Chưa thấy mày vậy, tưởng mày bận rồi chứ." Minh vừa nói vừa kéo ghế ngồi đối diện hắn, giọng đầy sự bỡn cợt, như muốn phá vỡ không khí ngột ngạt.
Dịch Dương không nhìn cậu, đôi mắt vẫn dán vào trang sách. "Có việc gì thì nói đi, đừng làm mất thời gian của tao."
Hiên cũng không bất ngờ trước thái độ của Dịch Dương, cậu đã quen với sự lạnh lùng đó. "Tao nghe nói mày có cơ hội học ở Mỹ rồi, chắc mày đang phân vân phải không?"
Lần này, Dịch Dương dừng lại, hắn nhìn vào Minh, ánh mắt không giấu được sự khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ca-thanh-xuan-cua-mo-tong/3742358/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.