_______________________
1 Tháng sau
“Đúng là mệt chết bổn cô nương mà!Vừa từ bệnh viện trở lại không lâu thì giờ lại phải trực tiếp, còn chuẩn bị thi giữa kì nữa chứ. ” Bảo Châu vừa lau mồ hôi vừa cảm tháng.
“Đúng là chán thật mới đó đã thi giữa kì rồi, tao còn chưa kịp khám phá xong cái trường này mà.” Giai Kỳ đứng một bên cũng lên tiếng góp vui.
[tg: ừ thì khám phá, chắc khám ko đc thì bả phá banh cái trường luôn quá :))]
Á Hiên từ hướng căn tin chạy đến, trên tay còn cầm mấy chai C2 mát lạnh mà vòng tay qua sau lưng Giai Kỳ áp chúng lên má cô khiến cho Giai Kỳ giật mình mà la lên “Á".
Á Hiên giờ mới đi vòng đến trước mặt Giai Kỳ, chầm chầm lên tiếng: “Được rồi cô nương, học được gần bốn tháng rồi mới thi mà còn than thở gì nữa, ngoan ngoan nghe lời tao đi, mốt thi tao chỉ bài cho.”
“Xí, ai thèm, tự dưng ở đâu chạy ra làm người ta hết hồn.” Giai Kỳ bĩu môi, giả vờ giận dỗi mà quay mặt sang chỗ khác đáp.
“Nè mới có xíu mà giận rồi hả? Thôi mà Kỳ Kỳ đừng có giận mà, tao sai rồi lần sau sẽ không vậy nữa, thi tao viết phao cho mày chép, có gì tao bảo kê có được không. Đừng giận nữa mà nha.” Thấy cô vờ giận ngoảnh mặt đi, dù biết Giai Kỳ cố ý làm nũng nhưng Á Hiên vẫn cố ý chiều theo mà giở giọng dỗ dành.
Nghe Á Hiên giở giọng dỗ dành, cô cũng vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ca-thanh-xuan-cua-mo-tong/3739494/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.