*Tên đầy đủ của chương: Hình ảnh cuối cùng về Phương Huyên mà Tô Mạt cả đời cũng không quên được.
_____________________________
Tiết Đồng và Tô Mạt chính thức ký hợp đồng ủy thác với Giang Sam, giao tất cả mọi chuyện trong nước cho luật sư, hai người họ thì quyết định, yên lặng rời khỏi Kinh Nguyên, nhưng có cái tên Điền Điềm này, tin tức này cuối cùng vẫn không giấu được.
Tô Mạt không muốn gây phiền phức cho bạn bè, bạn bè cũng cân nhắc đến cảm xúc của Tô Mạt, không gióng trống khua chiêng đưa tiễn em.
Buổi sáng hôm nay gặp gỡ tâm sự một hai người, tối ngày mai lại có một người đến uống chén trà gửi lời lên đường bình an, chỉ trong vòng một hai ngày, Tô Mạt cũng xem như đã gặp mặt hết tất cả bạn bè rồi.
Phương Huyên là người cuối cùng gọi điện thoại tới.
Vào hơn mười giờ đêm, Tô Mạt cũng đã chuẩn bị nghỉ ngơi.
"Có muốn ra bờ sông một lúc không?" Phương Huyên đề nghị.
Tô Mạt không trả lời, mà hỏi ngược lại, "Có muốn đi đạp xe không?"
Ở bên kia điện thoại là tiếng cười hiếm hoi của Phương Huyên, cùng nhau đạp xe bên bờ sông là ký ức vui vẻ nhất thuở thiếu thời của hai người, là chuyện mà chỉ có hai người họ làm, bây giờ Tô Mạt muốn tạm rời đi, tội gì mà không cùng nhau quậy thêm một lần nữa cơ chứ.
Hai người hẹn xong liền chuẩn bị đi ra ngoài.
Tiết Đồng thấy Tô Mạt đêm hôm khuya khoắt còn mặc quần áo muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-be-cung-cua-nguoi/3433571/chuong-65.html