« Một Tôi Mà Bạn Không Quen Biết » tiến hành ghi hình sau dịp lễ Giáng Sinh.
Tô Mạt dựa theo lời thông báo trước đó của tổ chương trình mà đi tới trụ sở chính của đài truyền hình Tinh Không, kết quả ngoài ý muốn chính là, sáu vị khách mời chỉ còn lại em và cô Tiết.
Tiết Đồng đến trước, thấy Tô Mạt từ trên xe bước xuống liền vẫy tay với em, đợi Tô Mạt đi tới, giọng voiceover mới từ từ nói.
"Chủ đề của tập mà chúng ta ghi hình hôm nay có cái tên rất đẹp."
Tô Mạt reo hò cổ vũ, "Là gì vậy ạ?"
Giọng voiceover: "Gọi là, Mây Cố Hương."
Tô Mạt hơi ngẩn người, sau đó mừng rỡ một hồi, "Sẽ, sẽ đưa bọn em về nhà ư?"
Tô Mạt cũng không phải là người thành phố Kinh Nguyên, em sinh ra ở một thành phố nhỏ ở xa hơn về phía bắc thành phố Kinh Nguyên, nơi đó có những cây phong như ráng mây hồng rơi xuống trần gian vào mùa thu, còn có hoa tử đinh hương tràn ngập khắp cả khu vườn khi xuân hạ giao hội, từ khi ra mắt, cũng khoảnh hai ba năm rồi em không có thời gian để về nhà một lần, cho nên nghe thấy sự sắp xếp của tổ chương trình, Tô Mạt vui vẻ ghê gớm, em đang muốn cùng Tiết Đồng chia sẻ niềm vui này, lúc ngoái đầu nhìn lại thấy được cái nhíu mày của Tiết Đồng.
Giọng voiceover vẫn còn tiếp tục.
"Bởi vì nhà Tiểu Thất cách thành phố Kinh Nguyên một khoảng khá xa, cho nên hôm nay chúng ta cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-be-cung-cua-nguoi/3431275/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.