Cuộc trò chuyện giữa ba vai chính có vẻ như đã đem lại cho Thường Tiệp gợi ý mới, đọc kịch bản dừng tại đây, Trần Phinh được Thường Tiệp gọi đi, xem ra hai người còn rất nhiều chuyện để nói.
Mọi người lục tục tạm biệt đi ra ngoài, Tô Mạt là người nhỏ tuổi nhất trong đám người, vậy nên em cực kỳ lễ phép đứng dậy chuẩn bị đưa tiễn tất cả mọi người rồi mới rời đi.
Kết quả là cả phòng đều đã đi hết rồi, vẫn còn có người ngồi tại vị trí của mình, lù lù bất động.Tô Mạt nhìn Tiết Đồng.
Tiết Đồng cũng nhìn Tô Mạt, cô mỉm cười, ưu nhã mà mê người.
"Tâm sự ha?" Tiết Đồng nói.
Tô Mạt gật đầu.
Mùa thu tháng mười, phong cảnh ở thành phố điện ảnh và truyền hình Trường Lưu rất đẹp, nắng thu trong trẻo chảy trên những chiếc lá vàng phủ kín mặt đất, khi cất bước đạp lên, sẽ phát ra âm thanh xào xạc.
Tô Mạt và Tiết Đồng sóng vai đi bên ven đường.
Tô Mạt ôm cái cốc của mình, làm bằng gốm sứ, một mặt vẽ búp bê, một mặt vẽ hình chibi khiêu vũ.
Ánh mắt Tiết Đồng rơi xuống chiếc cốc này, có chút thâm trầm.
Nắng ngày thu cũng không quá gay gắt, chiếu lên người, phơi lên người cảm thấy rất dễ chịu, Tô Mạt hôm nay buộc tóc đuôi ngựa, đuôi tóc sẽ lay động theo từng động tác của em.
Em nghiêng đầu nhìn về phía Tiết Đồng.
Hôm nay hai người không có cảnh nào, cô Tiết cũng không mặc đồ công sở của tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-be-cung-cua-nguoi/3431245/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.