"Chủ nhân, thuộc hạ đến rồi." Đinh Ẩn cung kính truyền âm tới nói.
"Rất tốt, chờ bổn tọa." Dương Thiên Vấn trầm giọng hạ lệnh.
Dương Thiên Vấn đánh tan suy nghĩ tìm người cứu viện của Lý Thuận Phong, sau khi thật không dễ dàng làm hắn tin tưởng mình không có việc gì, liền kết thúc thông tin. Trong đầu tự hỏi, nên xử lý mấy người phía sau như thế nào.
"Lão đại, còn có thể thế nào, đem bọn họ xử lý hết, hừ, Nguyên anh của bọn họ thì giao cho ta." Tiểu Bạch đưa ra ý nói, ý đưa ra này phi thường hợp lý, phi thường chính xác.
Dương Thiên Vấn suy nghĩ trong chốc lát, lắc lắc đầu, đến lúc đó rồi nói sau! Cứ như vậy giết bọn họ, thật là quá lãng phí.
Mấy người đang đuổi theo phía sau cách xa Dương Thiên Vấn ngàn dặm hoặc là ở ngoài vạn dặm, lẫn nhau đều biết tồn tại của nhau, nhưng nước giếng không phạm nước sông, ai đi đường nấy, không can thiệp chuyện của nhau.
Dương Thiên Vấn rất nhanh trở về sơn cốc.
Lúc này Huyết Ma Đinh Ẩn sớm đã chờ ngoài cốc.
Dương Thiên Vấn ngược lại là kỳ quái hỏi: "Sao không đi vào?" Dương Thiên Vấn tan đi ảo trận.
"Thuộc hạ thấy trong cốc có trận pháp thủ hộ, thuộc hạ không dám phá trận. Sợ hỏng việc lớn của chủ nhân." Đinh Ẩn cung kính trả lời, những lời này những biểu tình này làm được phi thường tự nhiên.
Đây là kết quả sau khi trải qua khế ước lực thời gian dài lâu không nhận thức được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2011415/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.