Dương Thiên Vấn cũng không cho cơ hội Bằng vương từ chối, bóp nát ngọc phù dùng khi vào, ra tiên phủ. Thật ra giờ phút này Dương Thiên Vấn căn bản không cần phải phiền toái bóp nát ngọc phù như vậy, chỉ cần suy nghĩ đã có thể rời tiên phủ, về phần làm như vậy, đương nhiên là để cho Bằng vương xem.
Xuất hiện ở cửa vào cửa Tử của tiên phủ, Dương Thiên Vấn thở ra Thuấn Quang Vân, về khe núi nhỏ của mình. Trong tay Dương Thiên Vấn còn có nhiều tới 47 cái ngọc phù, chỗ Huyết Ma hẳn cũng có mấy cái, nhiều ngọc phù như vậy, giữ lại thật có chút lãng phí, dù sao tiên phủ kia vẫn phải đặt ở tại chỗ.
Chẳng qua nhiều ngọc phù như vậy, nói thực, Dương Thiên Vấn cũng không biết nên xử lý như thế nào, chẳng qua có một điểm có thể khẳng định, đó chính là đòi lấy tất cả tác dụng của nó.
Dương Thiên Vấn có luyện tài khổng lồ trong tiên phủ nơi tay, tựa như cũng không cần cầu luyện tài khác nữa, mà lúc này, không thể nghi ngờ là dùng đến đổi linh dược có lãi nhất, chẳng qua chuyện này phải mưu tính tốt mới được.
Dùng linh hồn thông báo Huyết Ma, bảo hắn tới sơn cốc nhỏ, Dương Thiên Vấn trở lại trong sơn cốc, đem động phủ vân vân đều hủy diệt, dọn dẹp toàn bộ dấu vết. Lúc này có tiên phủ không ở, ở khe núi, Dương Thiên Vấn cũng không có thiểu năng như vậy.
Huyết Ma sau khi nhận được tin tức của Dương Thiên Vấn, bằng tốc độ nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2011366/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.