"Cái này sao, đương nhiên không được." Dương Thiên Vấn phi thường dứt khoát từ chối.
Ba người đang ngồi nghe thấy cái trả lời này, không hẹn mà cùng có một chút tiếc nuối. Triệu Tử Dương lắc lắc đầu thở dài: "Đã như vậy, vậy thì từ bỏ.".
Dương Thiên Vấn trái lại có chút ngoài ý muốn, cứ như vậy từ bỏ? Sửng sốt một hồi lâu.
Triệu Thiến Thiến nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của Dương Thiên Vấn trong lòng có chút buồn cười, nhẹ giọng mở miệng nói: "Dương tiên sinh, ngươi cho rằng nên làm thế nào? Nếu Dương Thiên Vấn không muốn, chẳng lẽ chúng ta còn có thể cướp đoạt của ngươi hay sao?".
Dương Thiên Vấn đối mặt lời này cũng không biết nên trả lời như thế nào.
Triệu Tử Dương mở miệng giải vây nói: "Dương tiên sinh, Trần Duyên Triệu gia chúng ta coi như là hậu nhân của danh môn. Cái loại việc không biết xấu hổ này, chúng ta vẫn là không làm được. Ngài không muốn chúng ta cũng sẽ không dùng thủ đoạn cứng rắn.".
Dương Thiên Vấn nghĩ trăm lần, trong khẩu khí thoáng buông lỏng một chút nói: "Quý gia tộc trái lại thật sự làm cho Dương mỗ có chút kinh ngạc. Trần Duyên Triệu gia, quả nhiên danh bất hư truyền." Cái Triệu gia này có thể là gia tộc Dương Thiên Vấn trải qua khiến người ta ngoài ý muốn nhất. Nếu nói nhất lưu đại gia tộc không ỷ thế hiếp người, vậy trên cơ bản là nói nhảm. Cho dù là được coi là tam giới đệ nhất gia tộc ma thần Lý gia, hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010929/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.