Dương Thiên Vấn ra khỏi trận thế, không dám dừng lại khắc nào. Thân hình hóa thành một tia chớp, bay tới chỗ sâu của vũ trụ. Bay một lát, Dương Thiên Vấn mới nhớ ra, Thuấn Quang Vân không phải là có thần thông di động trong chớp mắt sao? Vừa niệm, dưới chân xuất hiện tường vân quen thuộc. Ngay khi ba vị Thiên Long bảo vệ đuổi theo ra khỏi trận thế, thân hình trong nháy mắt đã xuất hiện ở ngoài mấy chục vạn dặm. Sau khi Dương Thiên Vấn di động mấy cái, mới dừng lại, thở phào nhẹ nhõm, lấy bàn cờ ra nhìn thử, phát hiện một trăm năm mươi con rối triệu hồi ra, đã bị tiêu diệt hai mươi ba mươi con rồi.
Dương Thiên Vấn thầm than. Dù sao cũng là cao thủ Long tộc. Những con rối này tuy không cường đại bằng những cao thủ cấp bậc tiên tôn chân chính. Nhưng kém nhất cũng có thể đánh ngang tay với kẻ trước giai đoạn tiên tôn. Mặc dù không có lực lượng nguyên thần, nhưng cơ thể lại cường hãn đến cực điểm. Đáng tiếc gặp phải lại là cao thủ Long tộc.
Có điều, Dương Thiên Vấn ngược lại vô cùng hài lòng. Bàn cờ này mặc dù vào lúc đối mặt với cường giả chân chính, không có tác dụng quá lớn. Nhưng mà diệu dụng ở phương diện khác lại khiến Dương Thiên Vấn cảm thấy có lợi. Bàn cờ Linh Lung có thể nói là kiện thần khí mà Dương Thiên Vấn dùng nhiều lần nhất.
Thần khí cũng không cần phải uy năng cường đại tới cỡ nào. Chỉ cần dùng tiện, thì chính là thứ tốt.
Lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010807/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.