Dương Thiên Vấn có chút minh bạch, muốn từ quận Xa Trì đến phủ quận, đường xá xa xôi, thần nhân có thể vượt qua đoạn đường này, ai không phải là tinh anh trong tinh anh? Chính vì khoảng cách như vậy, đã đào thải tám tầng thần nhân bình thường vọng tưởng gia nhập minh hội đánh thuê.
"Đúng vậy, lời của Dư đạo hữu cực đúng". Dương Thiên Vấn gật đầu đồng ý.
" Tại hạ định tiếp một ít nhiệm vụ ma luyện một phen trước đã, thuận tiện để dành chút tiền xem thử có thể mua một kiện pháp khí phi hành hay không, nói không chừng vận khí tốt, có thể gặp được thương đội của phủ quận không chừng?" Dư Nguyên Đông cũng lạc quan. Có thể gia nhập minh hội đánh thuê, nguồn thu vào sẽ càng nhiều.
Dương Thiên Vấn khẽ cười, không hỏi nhiều thì sẽ bình an vô sự. Cố chủ là một trung niên nhân mập mạp, tu vi chỉ có hạ vị thần, có điều ra tay ngược lại rất hào phóng, ở trên đường, đã cấp một nửa phí thuê.
Dương Thiên Vấn trong mười ngày này, coi như lĩnh hội phong cảnh Thần giới một phen, cảnh sắc tự nhiên tươi đẹp đa dạng, tinh thú hình thù kỳ quái, vân vân. Những thứ này đều là thứ không thấy được, không sờ được, cũng không lĩnh hội được khi ở trong bảo tháp.
Cứ như vậy, dọc theo đường đi vượt qua một nửa đường vô kinh vô hiểm. Cảm giác, đây không giống áp tiêu, mà có chút giống tổ chức tour du lịch.
Dương Thiên Vấn đang suy nghĩ, con linh thú nhỏ đáng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010773/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.